MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 184

Lão rất vui vẻ khi thấy Lăng Phong có lòng tập luyện. Lâm lão tướng

quân đã mất, Mặc lão luôn hi vọng hậu duệ của lão tướng quân đi theo con
đường binh võ. Lão từng thất vọng, cứ tưởng tên Lăng Phong ù ù cạc cạc
20 năm coi như đã hoàn toàn hỏng tương lai rồi.

Còn chuyện dùng vũ khí gì thì còn lâu lắm, mỗi người có một sở

trường, nhưng sở trường là gì thì phải thử mới biết được. Trong quân đội
lắm kẻ ban đầu cũng không thích dùng thương, về sau đánh trận rồi thì lại
khoái thương pháp nhất. Hơn nữa, hạ bàn và quyền pháp chưa có thì chả
luyện được vũ khí gì cả.

Còn Lăng Phong, hắn phát hiện một chuyện khác khá thú vị.

Chính là cái "Deja vu" lần nọ.

Lần trước tình cờ "nhìn thấy" Lăng Hùng nói thầm, Lăng Phong chỉ

nghĩ đó là một kiểu ảo giác. Nhưng trong lúc luyện tập gần đây, hắn nhận
ra hình như thứ này không chỉ ngẫu nhiên xuất hiện, mà có thể tự bản thân
phát động.

Trong một lần tình cờ, lúc chạy bộ gần như kiệt sức, Lăng Phong nhìn

về cái cây phía trước mặt, mong muốn tới gần nó để dựa vào, đột nhiên hắn
có cảm giác như thân thể mình như bay lại gần thật, rùng mình tỉnh lại thì
hóa ra chỉ là ảo cảnh. Một lần khác, hắn muốn nghe đám nha hoàn bàn tán
gì về mình, cố gắng tập trung, thì rõ ràng nghe được tiếng cười nói của bọn
họ, to rõ như ngay bên tai.

Hắn không rõ mấy chuyện này là gì, nhưng hắn đoán, nó xuất hiện khi

hắn thực sự tập trung vào mục đích, và có xác suất thành công, mặc dù
không cao lắm.

Cho đến hiện tại, sau một tháng thử nghiệm các kiểu kích phát, Lăng

Phong bắt đầu nằm được yếu quyết. Thứ "ảo giác" này là một kiểu kỹ năng
có thật trên cơ thể hắn. Chỉ cần Lăng Phong tập trung vào một phương vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.