MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1916

Tất cả mọi chuyện đều suôn sẻ, cho đến lúc Lăng Phong lôi ra mấy thứ

trên trời kia.

Đầu tiên một thứ ám khí nhỏ bằng bàn tay, ngay cả bắn ra mũi tên hay

phi tiêu gã cũng nhìn không kịp, nhưng cứ phát nào là đau phát đó, thân thể
của gã thủng từng lỗ to đùng, tốn không biết nhiêu thần lực mới sửa lại
được.

Đến cây thứ hai dài bằng cánh tay, tuy "công lực" một lần yếu hơn,

nhưng bù lại có thể bắn ra liên tục mấy chục phát, chừng đó đã khiến gã
thực sự nản dần đều.

Bây giờ nhìn lại cây thứ ba, lỗ ám khí to bằng cả cái đầu người, thân dài

bằng thân người, nhìn qua thậm chí không thể cầm gọn trong tay mà phải
vác lên vai, nói vậy nếu để nó bắn ra chỉ e toàn bộ thần lực cả đời của gã
cũng tiêu tan thành mây khói.

Gã lúc này chỉ còn thần lực lay lắt để bảo trì sinh mạng, nếu bị tuyệt

diệt coi như hội phi yên diệt, bao nhiêu công sức để thoát khỏi trói buộc cứ
thể cũng đổ ra sông sạch.

Biết mình không trụ nổi thứ đen ngòm kia, tên râu ria vội nói:

- Này, thương lượng được không?

Lăng Phong chưa xài đồ chơi rocket bao giờ, nào còn hứng thú gì khác:

- Thương lượng cái gì?

- Ngươi không muốn biết bí mật về chỗ này sao?

- Để sau đi, đợi ta thử xong cái này đã.

Tên kia run rẩy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.