MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1949

Ngô sư gia lắc đầu:

- Không thể. Ngài quên nữ hiệp hồng y và hắn có quan hệ sao?

- Chẳng lẽ ta còn sợ một nữ nhân không bằng? - Triều Lam không phục

nói.

- Vấn đề không phải ai sợ ai, mà là thực lực. Đại sự chỉ mới bắt đầu.

- Nói vậy chẳng lẽ bản Thiên Vương còn phải tha bổng cho hắn, cung

tiễn hắn đi? Như vậy còn gì mặt mũi mà đi lại giang hồ chứ?

Ngô sư gia ngẫm nghĩ nói:

- Đương nhiên không thể cứ thế thả đi. Sẽ khiến người ta dị nghị, tin

đồn chắc sẽ càng ác liệt, như vậy càng có hại cho thanh danh của đại tiểu
thư...

Triều Lam mặt như mắc xương gà, nói:

- Đánh cũng không được, thả cũng không xong. Vậy sư gia nói phải thế

nào? Chẳng lẽ ngược lại đem Nguyệt Nga gả luôn cho hắn?

Ngô sư gia trái lại không trả lời ngay, ánh mắt đột nhiên sáng lên nói:

- Ý này... cũng không tệ.

- Cái gì?

Triều Lam vừa rồi chỉ giận quá nói bừa, trừng mắt bất mãn:

- Em gái ta cành vàng lá ngọc, mạo như thiên tiên, có lý nào lại gả cho

một tên du đãng không rõ nguồn gốc như thế?

Ngô sư gia cười trừ, “mạo như thiên tiên” gì chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.