MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2101

- Ấy, sao lại không? Chúng ta có thể cho ngươi cơ hội.

- Các ngươi cứ đùa...

- Không hề đùa, đang cần người mà.

Diêm Bá cứng ngắc, xua tay cười méo mó:

- Các ngươi cũng biết, Diêm Bá ta lâu nay làm săn tin dò đường, đâu

giỏi đánh nhau đâu.

- Cái đó ngươi không phải lo, ngươi tiếp tục dò đường là được rồi. Đến

nơi nếu chẳng may gặp phải mai phục, không sao cả ngươi bản lĩnh chạy
nhanh nhất, chạy là được rồi.

- Nếu chúng dùng ám khí phi tiêu gì đó thì chạy làm sao?

- Vẫn không sao cả. Nếu chẳng may ngươi chết, ta và mọi người ở đây

có thể hứa sẽ tang ma đầy đủ, có bảo tàng sẽ vẫn chia cho ngươi, bia mộ
khắc thêm hai chữ anh hùng, đảm bảo không để ngươi chết vô danh.

Anh em gật đầu tán thành.

Diêm Bá trợn mắt:

- Không nên, vẫn không nên. Ta không phải sợ chết, cuộc sống ai mà

không chết chứ? Nhưng chúng ta là tập thể mà, cái quan trọng là công bình.
Cơ hội trước mắt, mọi người bình đẳng. Chẳng may ta xung phong đi càn ở
kho, kiếm được đồ vật các ngươi lại ghen tức với ta, vậy không tốt đâu.

Lăng Phong không muốn để thằng này dài dòng, ngăn lại:

- Công bình? Được, ta có một cách rất công bình.

Cả đám ngước mắt nhìn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.