MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 223

Khương Vũ Y ấn tượng về Lăng Phong rất ít, một lần là bóng lưng che

cho nàng đêm nọ, lần hai là một lần tình cờ nhìn thấy hình bóng cô độc đầy
tâm sự của hắn nhìn trời sao. Nếu hỏi hắn làm được gi, nàng cũng không
rõ, chắc đâm thuê chém mướn, nói trắng ra là vô lại.

Chỉ là, nói xong chính nàng ta cũng đỏ mặt, đây cũng không phải việc

nàng ta quản. Khương Vũ Y chỉ là người ngoài, có thể ngồi ở đây chẳng
qua vì làm thân được với Lăng Vân.

Lăng Vân chỉ thờ ơ:

- Không sao. Chỉ cần đừng ngu ngốc quá là được.

Khương Vũ Y biết mình nhiều chuyện, cũng không nói gì thêm.

Lăng Vân bỗng liếc nhìn Vũ Y rồi nói:

- Muội có ý với Nguyên Tán?

- Muội...? Tỷ đùa sao?

Khương Vũ Y phì cười, nàng đang nghĩ đến chuyện Lăng Phong, không

nghe rõ hai chữ "Nguyên Tán", còn tưởng Lăng Vân nói đến Lăng Phong.

- Nguyên Tán hắn không có tương lai, muội đừng nên để hắn ngon ngọt

mà tin.

- Nguyên Tán? - Khương Vũ Y lúc này mới tỉnh ra.

- Tên kia căn bản chỉ muốn đùa giỡn. Đến Thiên Nhi đồng tộc mà hắn

cũng không nghiêm túc, nói gì người ngoài. Vô học vô tài, hừ.

Khương Vũ Y chỉ cười, cũng không muốn giải thích, miễn cho Vân tỷ

lại nghĩ nàng bẽn lẽn. Nàng căn bản không xem tên Nguyên Tán kia vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.