MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2329

Lời bay bổng như vậy, dĩ nhiên làm nức lòng người Tống, cho nên có

đến 8 phần dân chúng cũng thấy có lý.

Số ít có tầm nhìn hơn, tuy nhìn ra Kim có khả năng lớn mạnh, nhưng về

cơ bản vẫn ủng hộ giao hảo.

Không phải ai cũng nhận ra chân tướng rằng, Triệu Cát căn bản không

phải là bao dung, hay có tâm “hòa trước đánh sau”. Mà lão chỉ muốn yên
ổn làm Hoàng đế, muốn kết bạn làm hòa cho nhanh.

Nói đến đây thì, Lăng Phong cũng cái tính này còn gì?

Không giống, thứ tự không giống.

Lăng Phong là đánh trước, thấy không nổi thì hòa, rồi chạy đi chỗ khác

tìm cách. Còn Triệu Cát là chưa gặp đã nghĩ đến hòa, sau đó lại hòa tiếp, để
lão còn ngồi một chỗ hưởng thụ.

Nói trắng ra, Triệu Cát là một Hoàng đế ham sống sợ chết. Bằng không

lão ta cũng không đi luyện nội đan cầu trường sinh. Sau vụ ám sát ở Chung
Nam, Triệu Cát lại càng sợ chết hơn trước.

Thành ra, kể cả Yên Vương phản tới mông, Triệu Cát vẫn chỉ lo kéo 4

cánh quân Bắc nha về thủ 4 mặt Trường An, còn đâu mặc cho Xu Mật viện
chống sao thì chống. Trong khi, quân Bắc nha đã là 2 phần 3 quân lực của
Tống, còn lại toàn là quân tạp nham. Chính vì thế mà vụ Yên Vương mới
dây dưa mãi chưa xong.

Nói đi cũng phải nói lại, việc đi sứ Kim cũng không phải Triệu Cát quá

sợ chết tự nghĩ ra. Vốn trong điều khoản "liên minh trên biển" với Kim,
Tống sẽ phải chuyển cống nạp từ Liêu sang Kim, đổi lại Kim sẽ trả 16 châu
Yên Vân cho Tống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.