MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2560

nhiều. Hiện tại chúng ta vẫn phải giả vờ nghe theo sắp xếp của chúng, chờ
thời cơ đến mới tốt.

Triều Lam hậm hực nín nhịn.

“Cộc”

Có tiếng gõ cửa.

- Triều gia, là bần đạo.

- Vào đi!

Cửa hé ra, một đạo sĩ tiến vào, là Công Tôn Thắng.

- Triều gia, bần đạo đi một vòng quan sát, phát hiện trong số khách nhân

có đến vài kẻ số mệnh cổ quái. Chỉ e, đều là Tướng hồn...

- Thật sao?

Ánh mắt Triều Lam chỉ gợn lên một chút hứng thú rồi tắt.

Mấy ngày qua, không lúc nào Công Tôn Thắng không nhắc đến hai chữ

“tướng hồn”. Nói nhiều đến mức Triều Lam sắp nghĩ khắp nơi đều là tướng
hồn.

Công Tôn Thắng còn định nói gì đó, đột nhiên linh tính báo cho hắn biết

siêu nguy hiểm cận kề, lập tức chắp tay:

- Thiên Vương, bần đạo còn phải đi xem đan dược. Lúc khác lại nói...

Ngô Dụng nhìn Triều Lam, cả hai cùng cười nhạt. Bọn họ biết có người

đến, và người này lần nào cũng khiến Công Tôn Thắng vì sợ mà phải lẩn
trốn.

Triều Lam đột ngột nói vào trống không:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.