MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2762

của Lý Tiểu Long hơn. Môn võ này về cơ bản không có chiêu thức riêng,
mà là một loại tư tưởng, kết hợp đông tây truy cầu hiệu quả.

Mục tiêu luyện võ của Phong ca cũng như vậy, cần hiệu quả.

Võ học hiệu quả dựa vào yếu tố chung chứ không đặt năng chiêu thức

riêng. Tỷ dụ sức mạnh chính xác tốc độ dẻo dai. Làm sao đã chạy không ai
đuổi được, đã thủ không ai phá được. Mà đã đánh thì phải "đấm phát chết
luôn", “đè phát kẹt luôn”, "ném phát dính luôn".

Chẳng qua, cách nghĩ này ở thế giới kiếm hiệp đầy “cao thâm mặc trắc”

sẽ bị chê là vô lại.

Lại nói, hầu hết nam chính xuyên không đều mắc một loại bệnh. Đó là,

chuyện gì cũng khoe khoang mình hiện đại, nhưng cứ hễ đụng đến võ công
lại sùng bái cổ đại. Phải có Độc Cô Cửu Kiếm Hàng Long Chưởng, hoặc là
“Thánh Thần Vô Song Bá Đạo Chí Tôn Chưởng” mới được.

Lăng Phong, ngay từ lúc xuyên không đã trung thành với võ hiện đại.

Hắn thậm chí có ý tưởng phổ biến MMA về thế giới này, chứ không muốn
bị đồng hóa ngược lại. Đó cũng chính là lý do tại sao, Phong ca đến giờ chỉ
học mỗi Đạt-ma quyền, vì bộ quyền này rất căn bản, tương tự như các tư
thế chuẩn trong MMA.

Đúng là Lăng Phong thừa nhận ở đây có khinh công, có nội lực thần

lực. Nhưng những thứ này tồn tại song song, chứ không thể phủ nhận
MMA. Xem Cao Đào hiện tại là thấy. Bị khóa cứng huyệt vị tòan thân, có
khí chiêu hống thuật gì cũng vô ích.

Thành ra, bấy lâu Lăng Phong thua nhiều, không phải vì không có chiêu

thức thần thánh, mà chủ yếu vì kình lực yếu chân khí ít.

Lấy ví dụ Hàng Long Chưởng. Bộ chưởng này nổi tiếng, là vì nó nằm

trong tay Tiêu Phong. Kể cả lúc này Lăng Phong có nó, thì cũng chẳng làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.