MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 388

Đám đông thấy sắp có máu đổ, nhanh chóng tản đi.

Mặc lão rút lui hai bước, lão chỉ nhìn cách đối phương cầm kiếm là biết

kẻ kia chuyên về kiếm hoặc đao. Vừa rồi mới chỉ quyền cước không phải
sở trường của hắn mà lão đã chọi không nổi. Nếu tiếp tục e rằng không ổn,
lão liền từ từ lui về phía Lăng Phong.

Mặc lão quyết tâm nói:

- Công tử, nhanh chóng chạy ra chỗ đông người đi.

- Không được. Ê tên kia, không hẹn hò thì thôi, ngươi có cần phải rút

kiếm ra như vậy không?

Lăng Phong cũng có chút tự trách. Tất cả đều vì tính hiếu thắng của hắn,

không thể để Mặc lão chịu thiệt thay. Bước một tiếp mà nói, nếu không có
Mặc lão, hắn cũng chả thoát được bao xa.

Hà lão bản - tên Mạch Dũng. Gã là một người nóng tính, đã rút kiếm ra

còn đòi thu vào sao được? Gã đã không thích thằng nhãi này từ đầu, giết thì
giết, không hiểu sao Tuyết Cơ lại đồng ý giao kèo vớ vẩn kia.

Hà Mạch Dũng cũng không có thù hằn gì với lão già này, nhưng gã nhất

định phải giáo huấn tên đang nằm ở kia một chút, cho hắn nằm dưỡng
thương vài hôm, miễn cho cứ đánh mắt trêu chọc sư muội gã.

Hà Mạch Dũng liền bỏ Mặc lão, lao về phía Lăng Phong.

- Sư huynh, mau dừng tay.

- Hừ! - Hà Mạch Dũng lúc này đã không thèm nghe ai.

"Soạt"

"Coong."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.