MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 452

- Đại ca ta là Long lão đại của Đông thành.

- Vâng, vâng, là Long đại ca, không biết phu nhân đại ca cỡ người thế

nào? Ai da, là tiểu đệ nói sai, dĩ nhiên là mỹ nữ, số đo phải chuẩn nhất rồi.

Không nói thì thôi, càng nói càng khiến lão Long bực mình, lăn lộn

giang hồ, chơi gái thanh lâu, làm gì có cái cóc khô gì phu nhân, thằng chó
này chọc vào nỗi đau của lão Long.

- Câm mồm, tiền bảo kê, một tháng 100 lượng, nếu không, khỏi khai

trương.

- 100 lượng?

Lăng Phong đang định nói gì đó, bỗng cánh tay có người kéo lại.

Lăng Vân đứng phía sau, nói thầm vào tai Lăng Phong:

- Nếu giảm được thì tốt, vài chục lượng một tháng cũng được.

Lăng Phong ngứa ngáy vô cùng. Vị đại tỷ này, giọng nói thì nhỏ nhẹ, lại

còn kèm theo mùi thơm khó cưỡng, đã thế còn thì thầm vào tai, kích thích
không nói cũng biết.

Có điều, hắn lại thở dài:

- Ài, tỷ đi ra đây làm gì? Chỉ tổ thêm rắc rối thôi.

- Ta...

Lăng Phong lo không thừa chút nào.

- Ấy, mỹ nữ làm phục vụ ở đây sao? Hứng thú không theo Long lão đại

ta, đảm bảo hàng tháng tiền xài không hết.

- Hahaha...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.