Lăng Phong chắp tay cười cười nhìn ra xung quanh nói:
- Các vị khách quan, mời các vị tạm thời lui ra, đợi một lát chuyện này
giải quyết xong, lại ghé tiểu điếm.
Lăng Phong nháy mắt Mặc lão. Trước mắt cứ cho đám nhóc kia ra
trước. Luyện tập mấy hôm cũng phải có thực chiến một chút mới lên tay
được. Hơn nữa cũng tiện xem đối phương mạnh yếu ra sao.
Thấy một đám thiếu niên tiến ra trước, tên lão đại hứng lên. Lâu lắm rồi
đi đòi bảo kê mới có kẻ dám chống lại, lại còn ra cả đội thế này.
- Hôhô. Đông thành từ lúc nào sinh ra vài nghé con không biết sợ rồi?.
Được lắm, lâu lắm không hoạt động gân cốt. Xử tụi này, ông quyết rồi,
tiệm này 1000 1 tháng, cộng thêm mỹ nữ kia.
Lăng Phong chán nản, đám này làm giang hồ mở mồm ra là đòi ngàn
ngàn, có biết 1000 lượng bạc là bao nhiêu tiền không? Rõ ràng đến gây sự
chứ chẳng phải thu tiền gì cả.
"Ada..."
Một đống hỗn loạn, hai bên xông vào nhau.
Long đại ca kia đứng ngoài nhìn, lão đại dĩ nhiên chưa đến cuối trận
chưa thể lên được, rất mất mặt. Thời này không phải Tam Quốc, tướng tá
đều đi sau, có gì lính chết hết còn chạy được.
Nhìn tên Quyền cũng đứng một bên xem kịch, Lăng Phong không khỏi
bực mình. Thằng này rõ ràng hắn thuê để giữ cửa, giờ có người tới phá còn
đứng xem, một bộ không liên quan, rõ nhàn hạ.
- Ngươi còn đứng đó?