- Rất tốt, nữ nhân mạnh mẽ, ta thích. Hôm nay để nàng tâm phục khẩu
phục theo ta.
Tên kia vừa cười bỉ ổi vừa ra chiêu. Liễu cung chủ trái lại không nói gì
nhiều, từ đầu tới giờ nàng ta chỉ nói vài từ ngắn ngủi, chủ yếu là để mắng
đối phương.
Tình hình chiến sự khá cân sức. Tuy nói là chia phe, nhưng bọn họ
không hề phối hợp qua lại, chỉ đơn thuần chia cặp ra rồi đánh.
Cặp nam nhân còn lại, Lăng Phong lại cảm giác là đồng môn. Mặc dù
không thể nhìn rõ ràng, nhưng Lăng Phong thấy chiêu thức của chúng có gì
đó tương tự.
- Haha, sư thúc. Nể tình từng là đồng môn, khuyên ông một câu. Rời núi
theo chúng ta, dù gì ông cũng là trưởng bối, ta sẽ nhường vị trí cho ông, thế
nào?
- Ta khinh, đừng nói nhiều, xem chiêu.
- Sư thúc, ngươi có tuổi rồi, đánh nhau từ lúc đến giờ, một cái chéo áo
của ta cũng không chạm được, còn cố để làm gì?
- Hừm. Âm Dương Giao Thác! Xuất kiếm.
Tên đạo nhân sư thúc rút cây kiếm thứ hai ra, đảo chân một vòng, một
kiếm chỉ lên trời một kiếm chỉ xuống đất xoay tròn.
Lăng Phong phải dụi mắt nhìn.
Chỉ thấy ở hai cây kiếm của tên kia, mờ mờ ảo ảo xuất hiện một tầng
nhạt màu bạc bao quanh.
"Kia là chẳng lẽ là... kiếm khí trong truyền thuyết?"