MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 915

Lăng Phong chỉ chỉ miệng mình, sau đó nhón tay vào tách trà, viết lên

bàn bốn chữ...

"Ta không nói được".

Liễu Thanh Nghi kỳ quái nhìn hắn.

Vì sao không nói được? Trong lòng dâng lên một loại cảm giác tò mò,

hỏi:

- Tại sao? Ngươi bị bệnh?

"Khoan, tại sao ta lại quan tâm hắn bị bệnh hay không?" Liễu Thanh

Nghi nói xong chột dạ nghĩ thầm.

Lăng Phong lại dùng tay chấm nước trà, viết tiếp bốn chữ...

"Nàng không cho nói"

- Hừm... Nói đi.

Liễu Thanh Nghi suýt nữa thì phì cười, nhưng kịp thời chặn lại được.

Nàng tự cảnh tỉnh bản thân, nàng vì sao lại dễ bị hắn chọc cười như vậy?
Tâm nàng vốn dĩ vô cùng kiên định.

"Khục"

Đột nhiên, Liễu Thanh Nghi lại ho khan, tay ôm ngực, máu rỉ ra từ khóe

miệng.

Lăng Phong nhìn thấy không khỏi lo lắng mở miệng:

- Nàng hình như bị thương rất nặng. Thôi đừng nói gì nữa, lại điều tức

tiếp đi.

- Không đến lượt ngươi phải quan tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.