MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 962

chăm sóc cho một bình dân, nàng ta đã làm hết sức mình. Thế mà hết Lăng
Vân nghi ngờ bóng gió, lại đến Lăng Phong mắng mỏ.

...

Lăng Phong nghi ngờ Vương Diệu Mai, cái này không trách được hắn.

Hắn chỉ là người bình thường, đắc tội người khác hầu hết đều từ cô gái này
mà ra. Thái độ của nàng ta cũng quá hờ hững, khiến hắn càng thêm nghi.

Nhìn Lâm thị bất động trên giường, Lăng Phong bỗng nhiên trong lòng

nóng lên.

Hắn lần đầu tiên muốn khóc.

Đến thế giới này, chưa bao giờ hắn khóc. Kể cả lúc bị đánh đập, lúc bị

uy hiếp tính mạng. Đêm bị đám sát thủ bao vây, lúc tưởng sắp chết, hắn
cũng chỉ cười mỉm với ông trời.

- Nương, hài nhi bất hiếu.

Lăng Phong ngửa mặt lên trời.

Hắn hối hận, bấy lâu nay, hắn đã làm gì cho bà?

Chẳng có gì.

Đầu tiên, hắn tránh mặt bà vì sợ bị phát hiện không phải con trai thật.

Sau đó hắn lại lo lắng đến chuyện kiếm tiền. Rồi hắn kiếm cớ muốn bảo vệ
bà, chạy ra ngoài cả nửa năm, chỉ về đúng hai ngày, cũng chả phải ở cạnh
trò chuyện, hỏi han vài câu lại đi.

- Bà ấy vẫn chưa chết, ngươi khóc lớn làm gì?

Một giọng nói vang lên từ sau lưng Lăng Phong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.