MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 67

cạnh cây thông, không xa chỗ sau nhà mấy – Tôi thấy cái bao ấy có vẻ là
bao rác.
Charity đứng dậy, lảo đảo bước tới để xem cái bao gì. Cô mở cái bao, cái
bao chỉ buộc lỏng lẻo thôi.
- Bữa ăn sáng và thức ăn thừa vào trưa thứ Sáu, nhưng tôi cứ nghĩ là gã ta
đã đốt hết với rác quét ở trong kho rồi. Chắc là gã quên.
Call nhìn lên ngọn đồi về phía Bắc khu đất của Lily Rose, nhưng nhà của
Buck nằm khuất ở đằng xa đường này, từ chỗ họ không thấy được.
- Phải, chắc gã đã quên.
- Nó có quay lại không?
- Buck hay con gấu?
Cô chép môi đáp:
- Con gấu.
- Hôm nay thì không. Hy vọng không.
- Nó là loại gấu xám lớn Bắc cực phải không?
- Gấu đen.
- Chắc là gấu nâu xám. Nó không có màu đen mà có màu nâu.
Anh lắc đầu như thể anh không tin nổi cô.
- Gấu đen có nhiều màu khác nhau. Gấu lớn màu xám là chủng loại khác.
Cô phải học hỏi cho biết gấu nào thuộc chủng loại nào và học cách phản
ứng khi gặp loại nào.
- Tôi không biết anh muốn nói gì?
- Tôi muốn nói với gấu đen cô phải quyết liệt mới được. Còn gấu lớn nâu
xám thì việc tốt nhất là cô nằm xuống, co người lại, giả vờ như chết. Có thể
con gấu cào cấu cô một chút, nhưng ít ra cô không bị nó giết… thông
thường không ai bị giết.
Cô dựa lưng vào gốc cây thông, mặt tái mét trở lại.
- Cũng hay đấy chứ.
Call thở dài chán nản:
- Mẹ kiếp, Charity, cô không biết gì hết về cuộc sống ở đây hay sao?
- Đáng ra tôi phải tìm hiểu cho rõ hơn mới được.
- Tôi không tin một phụ nữ như cô, đơn thân độc mã lên đây làm gì. Cô đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.