MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 94

vậy tôi phải thực hiện lời hứa chứ. – Anh mở cửa văn phòng làm việc, đợi
cô bước ra.
Charity quay mặt nhìn lui với vẻ tiếc nuối bàn chơi game.
- Thôi được rồi, nhưng anh phải giữ lời hứa đấy nhé. Anh có vẻ không có
nhiều thì giờ để chơi với tôi, chúng ta sẽ chơi vào một đêm nào đấy gần
đây.
Call thay đổi sắc mặt, mắt sáng lên, anh đáp.
- Vâng, chúng ta sẽ chơi vào một đêm gần đây.
Bụng Charity thắt lại. Cô nghĩ anh không nói đến trò chơi máy tính.
Có cái gì đã xảy ra, cô không biết chắc là cái gì.
Khi họ ra khỏi nhà, Call lại thay đổi thái độ. Đang vui vẻ đấy, anh trở nên ủ
rũ. Hàm xai căng ra, và cứng đờ, mắt cau có. Cô không biết lý do tại sao
anh thay đổi thái độ như thế, nhưng nét mặt của anh làm cho cô không dám
hỏi.
Cô ước chi cô đừng chấp nhận đi chơi núi với anh như thế này, và cô nghĩ
chắc anh cũng ước chi đừng đề nghị dẫn cô đi chơi. Thế nhưng, cô vẫn tiếp
tục đi, cô giả vờ như cô đi đâu đó mà không có anh.
Mới đầu, đường lên dốc còn dễ. Con đường ngoằn nghèo qua rừng ở phía
sau nhà Call, dốc lên hơi xuôi, chạy loanh quanh qua núi, phong cảnh hiện
ra trước mắt cô thật đáng kinh ngạc, vì núi chạy bao quanh thung lũng với
những hòn núi toàn đá cứng và trên đỉnh phủ tuyết, trông như chiếc vương
miện. Đi xa hơn nữa, con đường dẫn họ sâu vào rừng, hương thông dịu
dàng phảng phất bao quanh họ. Chim giẻ cùi kêu vang trên cành cây và nô
đua nhau trên đầu họ.
Đâu đâu cảnh vật thiên nhiên cũng đều đẹp, và mặc dù đường đi có bùn vài
chỗ, nhưng việc leo lên vẫn không khó. Cô nhìn tấm lưng rộng của Call,
nhìn lại chân dài của anh bước thoăn thoắt, cô ước chi họ leo núi với thái
độ vui vẻ như hồi sáng khi họ ở trong nhà.
Thay vì vui vẻ như hồi sáng, bây giờ anh khác hẳn, mặt quạu quọ khó
thương.
Charity thở dài, đi nhanh hơn để rút ngắn khoảng cách giữa hai người cứ
nới rộng dần ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.