MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 96

- Khoan đã, mẹ kiếp. Cô không thể đi xuống một mình được đâu.
- Ai nói tôi không đi được? Tôi thường đi bộ leo núi vào buổi sáng.
Anh quay mặt đi chỗ khác, lòng cảm thấy tội lỗi. Sự thật đúng như thế và
cả hai đều biết. Anh đưa tay cào mớ tóc phủ trước trán ra sau. Anh đáp.
- Cô nói đúng. Tôi xin lỗi. Đáng ra tôi không nên đi nhanh như thế. Tôi
không có ý định chứng tỏ cái gì hết. Tôi chỉ … tôi không muốn…
- Anh ghét tôi ghê lắm phải không?
Ghét cô à? không đời nào.
- Tôi không ghét cô chút nào hết. Tôi chỉ…
- Cái gì, Call? Anh chỉ cái gì?
- Tôi chỉ… tôi say mê cơ thể cô, và tôi nghĩ đó là một sai lầm.
Cô nhấp nháy mắt nhìn anh.
- Tại sao? Tôi có gì sai trái à?
- Dĩ nhiên không. Cô đẹp, thông minh và hấp dẫn nhưng… Charity này, tôi
có nhiều chuyện mà cô không hiểu đâu, những chuyện mà nếu là cô, chắc
cô cũng có những hành động khác đời.
Cô có vẻ suy nghĩ một lát rồi hỏi:
- Chuyện như chuyện gì chẳng hạn?
- Như chuyện… cô biết không… từ lâu tôi không làm tình. Khi tôi ở gần
cô, gần bên cô, tôi nghĩ về chuyện đó, nghĩa là tôi muốn cô.
Cô cười, bớt căng thẳng một chút:
- Tôi nghĩ anh đã quá khen.
Anh thở dài:
- Đúng là tôi khen cô nhưng thực ra tôi chỉ muốn đưa cô vào giường thôi.
Ngoài chuyện ấy ra, tôi không muốn có mối liên hệ gì khác.
Charity cau mày:
- Vậy anh chỉ muốn hành dục nhanh, và muốn hành dục với tôi, có phải anh
muốn nói như thế không?
Đúng là anh muốn nói như thế, nhưng anh ghét vẻ mặt cô khi cô nói điều
ấy
- Phải, tôi nghĩ như vậy.
Cô đưa đầu mũi giày leo núi đạp vào chiếc ba lô, ngước mắt nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.