MẪU HẬU, TA CHỈ CẦN NGƯỜI! - Trang 40

“Tình cảm mẫu tử?” Tiêu Diệp mỉa mai lặp lại bốn chữ này một lần nữa,

“Tình cảm mẫu tử…” Hắn vươn tay, đem Diệp Huyên kéo vào trong lòng.
Xoẹt một tiếng xé rách tiết khố Diệp Huyên. Ngón tay thô lỗ cắm vào nơi
giữa hai chân Diệp Huyên,hắn trực tiếp bỏ qua màn dạo đầu, thô lỗ cắm vào
như vậy, khiến Diệp Huyên đau đến nỗi co rúm người lại, chợt nghe nam
nhân ở bên tai nàng cười lạnh nói: “Sáp cũng đã sáp rồi, còn nói cái gì mà
tình cảm mẫu tử.”

“Ngươi… ngươi là cầm thú.” Diệp Huyên cố nén cảm giác đau đớn, cắn

răng căm hận nói.

“Cầm thú?” Tiêu Diệp ôm Diệp Huyên vào ngực, tay phải xoa nắn gò

má mềm mại của Diệp Huyên, “Nếu không phải là cầm thú, làm sao có thể
làm ra loại sự tình này với nương nương.” Môi mỏng của hắn dao động trên
mặt Diệp Huyên, “Chỉ có điều nương nương cảm thấy việc này là dơ bẩn
nhưng cái miệng nhỏ nhắn kêu cũng không nhỏ.” Hắn bỗng nhiên cắn lên
môi Diệp Huyên, đem đầu lưỡi vói vào.

“Đừng!” Đầu Diệp Huyên bị hắn chế trụ, chỉ có thể bị động thừa nhận

nam nhân bừa bãi tàn sát trong miệng. Nụ hôn này giống như mưa rền sấm
dữ, đầu lưỡi Tiêu Diệp lướt qua mỗi cái răng của nàng, cuốn lấy cái lưỡi
thơm tho, liều mạng triền miên, dường như muốn nuốt luôn đầu lưỡi Diệp
Huyên.

Tiêu Diệp vừa hôn Diệp Huyên, vừa cởi bỏ ngọc đái bên hông, kéo căn

côn thịt đang chờ phát động ra. Diệp Huyên cảm giác được một trận nhiệt
khí đánh úp tới, sau đó, quy đầu to lớn cứng rắn đã đặt tại huyệt khẩu của
nàng.

“Ngươi buông ta ra!” Nàng kịch liệt giãy giụa đối với Tiêu Diệp không

chút tác dụng, ngược lại thân thể không ngừng vặn vẹo càng khiến côn thịt
Tiêu Diệp hưng phấn bừng bừng hơn. Cảm thấy được quy đầu đang đội mở
bối thịt, bắt đầu sáp nhập hoa kính, Diệp Huyên hoảng sợ nói. “Ngươi dừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.