MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC- NỮ PHỤ CÓ ĐỘC - Trang 271

MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NỮ

PHỤ CÓ ĐỘC

Miêu Mao Nho

www.dtv-ebook.com

Chương 77: Phiên Ngoại Tề Mộ

Bởi vì đã viết sai một chữ nên Tề Mộ bị mẫu thân nhốt trong phòng tối

của nhà hoang, qua một đêm mới được thả ra, mà mẫu thân của hắn đã sớm
rời đi về vương phủ. Ở nhà hoang có một gia gia chăm sóc cho hắn, Tề Mộ
biết gia gia này là người duy nhất đối xử tốt với mình cũng sẽ sớm mà qua
đời, bởi mỗi khi mưa vào ban đêm, Tề Mộ nghe được tiếng ho khan của
ông ngày càng dữ dội.

Tề Mộ quen với bóng đêm, hắn không sợ tối, mà hắn sợ tối trong một

căn phòng tĩnh lặng, nơi đó không hề có bất kỳ âm thanh gì, hắn sẽ có ảo
giác chính mình là người bị cả thế giới vứt bỏ, nên hắn muốn tạo một thế
giới cho bản thân mình. Hắn chạy qua bên kia của núi hoang, hắn đã ở
trong bóng tối được bảy năm, hắn sớm học được làm thế nào để đi đường
mà không cần nhìn, mẫu thân của hắn cũng không biết kỳ thực hắn có thể
thông minh đến mức này, thậm chí có thể nói hắn còn thông minh hơn vị
tiểu thiếu gia trong vương phủ kia.

Hắn muốn ở nơi này tạo ra một khu nhà ở, một nơi sẽ không bị mẫu thân

phát hiện ra, hắn mỗi ngày đều đến đây, mỗi ngày hoàn thành từng chút
một, suốt ba năm hắn thật kiên trì cẩn thận cho đến khi thương tích trên hai
tay đều đã hóa thành sẹo, một căn nhà gỗ nhỏ được tạo ra, nhà gỗ nhỏ này
là thế giới của hắn, cho dù là gia gia chăm sóc hắn hay mẫu thân cũng
không phát hiện ra. Có lẽ lão gia gia đã nghi ngờ với việc hắn mỗi ngày đều
mất tích trong chốc lát, nhưng ông chưa bao giờ nói gì mà chỉ biết than thở
vuốt ve đỉnh đầu hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.