Toàn bộ cuộc đối thoại đều được người nam nhân áo đen trước mặt
Phong Quang nhìn rõ, hắn hoàn toàn không nhìn ra nữ nhân này lộ một
chút điểm nào là đang thẹn thùng.
Được nàng nhắc qua người ngoài mới nhớ chuyện Hoàng Đế ban thưởng
một năm trước, đệ nhất mỹ nhân Đại Duy quốc xứng với Quỷ vương dũng
mãnh thiện chiến đúng là một đoạn giai thoại. Nhưng vì Quỷ vương lãnh
khốc vô tình lại nổi danh chinh chiến sa trường nên mọi người đã nhanh
quên chuyện hắn còn có một vị hôn thê.
“Ta vốn định ra khỏi thành đến một ngôi chùa nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài
ngày, nhưng mà quan quân làm việc tận trung với cương vị như vậy, thôi
thì ta không nên làm quan quân khó xử, ta sẽ xuống xe, hy vọng không làm
bệnh khí lây qua cho quan quân.”
“Không không không… Thiên kim tiểu thư thân mình như vậy, vẫn nên
lấy thân thể làm trọng, chuyện này liền thôi đi.”
“Như vậy, đa tạ quân gia.” Trong xe truyền ra lời cảm tạ hữu khí vô lực,
thoạt nhìn thiên kim phủ thừa tướng đúng là bị bệnh.
Xe ngựa tiếp tục di chuyển, chậm rãi vứt bỏ cổng thành ở phía sau, bóng
thành từ từ biến mất không thấy nữa.
Nam nhân dường như rất có hứng thú nói: “Thì ra ngươi là biểu muội
của Quỷ vương, còn là hôn thê của hắn, thật sự nghĩ không ra nha.”
“Thân phận của ta đúng là như vậy, nhưng Quỷ vương điện hạ cảm thấy
có hứng thú với chỉ huy chiến đấu hơn là có hứng thú với ta.” Cho nên
đừng cho nàng thấy cái thứ ánh sáng đang lòe lòe trong mắt hắn nữa.
Hắn quả nhiên đã đi đến Hoàng cung! Chỉ sợ chuyện có gian tế đó đã
xảy ra sau khi nàng rời khỏi.