MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC- NỮ PHỤ CÓ ĐỘC - Trang 132

Tuyết Ám vui sướng sáng lạng từ cửa đi vào, xem thần sắc hắn có vẻ tâm

tình rất tốt.

“Công tử.” Lạc Mai hành lễ từng bước lùi về sau.

Tuyết Ám lập tức đi tới trước giường, xem người nằm trên giường bộ

dạng ốm yếu, ghét bỏ chậc một tiếng giống như trào phúng nàng yếu đuối.

Phong Quang hé miệng hỏi: “Ngươi gặp phải chuyện gì tốt sao?”

“Cờ bạc thắng có tính là chuyện tốt không?” Còn không phải không có ai

cho hắn chơi nên hắn mới bỏ chạy qua sòng bạc, chỉ cần thời gian một nén
nhang, hắn khiến cho ba tên phú thương tán gia bại sản.

Nàng lên án, “Nếu có chuyện vui thì sao còn cho hoàng liên Lý gia vào

thuốc của ta?”

“Cái đó gọi là niềm vui nhân đôi.”

“Ngươi… khụ khụ…” Nàng bị tức lại ho lên, một lúc lâu sau mới đỡ,

gương mặt nhợt nhạt bất bình, “Vì niềm vui bản thân mà làm cho người
khác khốn khổ, ngươi đúng là…”

Nàng định nói hắn là người xấu, nhưng lại nghĩ đến tình cảnh của bản

thân, cuối cùng vẫn ngậm miệng không nói ra, tự hờn dỗi một mình.

Tuyết Ám cười khẽ, ôn nhu sờ sờ đỉnh đầu nàng, “Ta vốn đã không phải

loại người tốt đẹp gì, cho ngươi thời gian ba ngày, nếu ngươi còn chưa hết
bệnh ta đây sẽ đem thi thể của ngươi đến sa mạc Nghiễm Cáp.”

Phong Quang không tránh khỏi co rụt thân mình, nàng không hiểu vì sao

một người có thể dùng biểu tình ôn nhu như vậy mà nói được lời tàn nhẫn
thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.