Tiểu Lục đi rồi Lạc Mai mới nói: “Để nàng đi gặp A Thất không sao
chứ?”
“Không cần lo lắng, Tiểu Lục ổn trọng hơn so với Tiểu Tử, ta muốn nàng
làm chuyện gì thì nàng cũng không bao giờ hỏi ta lý lo, cũng sẽ không nói
với người khác, giống như ta tin tưởng các ngươi sẽ không bán đứng Tuyết
Ám vậy, ngươi cũng nên tin tưởng người của ta sẽ không bán đứng ta.”
Lạc Mai bật cười, “Cô nương nói đúng.”
Phong Quang có thể liếc mắt một cái nhìn ra nàng dịch dung, theo lời
nàng mà nói cái kia cũng không được xem là nguyên nhân nàng phát hiện
ra, lúc này lý do nàng nói cũng không giống một lý do đầy đủ, nhưng lại
khiến người ta tin phục.
Hạ Triều trở về từ Hoàng cung, quả nhiên mang về tin tức quốc yến sẽ
được tổ chức, sứ giả Quảng Lưu quốc sẽ tới Đại Duy quốc để đàm chuyện
hòa bình giữa hai quốc gia, thực tế hai nước này giao chiến mấy năm bất kể
là quốc lực hay nhân lực đều tổn thất không ít, nếu nói ngưng chiến thì
không ai là không muốn chỉ là không có một cơ hội nào mà thôi, ai cũng
không chịu lùi một bước mà mở miệng trước.
Tiêu Phần nghe thấy lão Hoàng Đế của Quảng Lưu quốc chết bệnh,
người kế vị là một người tuổi còn trẻ, vốn tưởng đây là một cơ hội lớn
nhưng không thể ngờ tân Hoàng Đế trẻ tuổi này cũng chẳng hiền lành gì,
thủ đoạn so với phụ thân hắn chỉ có hơn chứ không kém, hắn có thể đưa ra
tin tức muốn cầu hòa, Tiêu Phần không thể không coi trọng.
Lần quốc yến tiếp đãi sứ giả Quảng Lưu quốc này sẽ là quốc yến có quy
mô lớn nhất từ trước tới nay.