MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC- NỮ PHỤ CÓ ĐỘC - Trang 879

phỏng tay, khônghiểu sao mặt lại đỏ lên.

“Hoảng tỷ, muội cũng muốn đi Đông Dương thành.” Hạ Phong Quang

bước ra, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tò mò, “Muội muốn đi ra ngoài
hoàng cung nhìn xem, thuận tiện cũng thể nghiệm và quan sát dân sinh khó
khăn.”

Nếu ánh mắt nàng không luôn đặt trên người của nam nhân này, Phong

Quang còn thấy lời của nàng tin được.

“Tùy muội, muốn đi cứ đi.” Phong Quang cười khẽ xoay người, “Tiểu

Ngã, Tiểu Hảo, Tiểu Vô, Tiểu Liêu (!), chúng ta trở về tẩm cung thôi.

(!) Ngã hảo vô liêu = ta thật tịch mịch = ta không có ai trò chuyện = ta

không có ai để dựa vào.

Bốn cung nữ đồng loạt đáp: “Dạ, bệ hạ.”

Mới vừa đi một bước, Phong Quang lại dừng chân lại, nàng hơi hơi

nghiêng qua, tóc mượt như nhung áp vào gáy, gương mặt nhìn nghiêng như
tranh vẽ, “Nếu ai ngăn cản ngươi, ngươi liền giết hắn, Mộ Lương, đừng nên
để trẫm phải thất vọng.”

Dứt lời, người nàng nhanh nhẹn đi xa, chỉ để lại một bóng người đẹp đẽ.

Hắn sững sờ, “Vì sao nàng lại biết tên ta?”

“trên thân kiếm của ngươi không phải viết vậy sao?” Hạ Phong Nhã chỉ

vào kiếm trong tay hắn, phía trên kiếm dài, đúng là có khắc hai chữ Mộ
Lương.

Mộ Lương: “…”

Khi trăng vừa hiện ra, đèn hoa đăng thả đầy hồ, hôm nay là Thất Tịch, là

nữ nhi thì đều muốn cầu nhân duyên tốt, vốn dĩ trong cung không cho phép

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.