MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC- NỮ PHỤ CÓ ĐỘC - Trang 880

làm chuyện này, nhưng sau khi nữ hoàng đăng cơ, không chỉ có nhiều yêu
cầu trở nên nới rộng hơn, mà mỗi cung nữ thái giám đủ hai mươi lăm tuổi,
đều cho phép bọn họ xuất cung mà sống, oán khí trong cung dường như
giảm bớt rất nhiều.

Phong Quang ngồi ở trong đình giữa hồ, tay nàng chống lên bàn nâng

cằm, “Bốn người các ngươi cũng đi chơi đi, không cần đi theo ta.”

Bốn cung nữ liếc mắc nhìn lẫn nhau, Tiểu Ngã lớn tuổi nhất nói: “Nhưng

chức trách của chúng nô tỳ là bảo vệ bệ hạ.”

“không cần đi quá xa là được rồi, một thích khách vừa đến không lâu,

muốn thích khách thứ hai nữa xuất hiện, thống lĩnh ngự lâm quân, Tiền Tù
cũng đừng mong làm tiếp nữa, các ngươi đi đi, để ta an tĩnh một lát.”

“Dạ… Bệ hạ nếu có việc gì, gọi một tiếng là được.”

“Ừ ừ.” Nàng lười biếng xua xua tay.

Bốn người Tiểu Ngã đi khỏi đình giữa hồ không lâu, nàng liền hắt xì một

cái, ngay sau đó, một giọng nói lãnh đạm như gió vang lên, “Gió đêm rét
lạnh, sao bệ hạ không mặt nhiều một chút?”

Nàng cũng không quay đầu lại, rất tự nhiên mà nói: “không mặc nhiều

lắm, đó là vì khi nhìn thấy mỹ nhân thì có thể lâm hạnh hắn cho tiện.”

“Bệ hạ, người vẫn không đứng đắn như vậy.” Một bạch y nam nhân ngồi

đối diện nàng, đây là một nam tử cực đẹp, mày dài như lá liễu, thân như
ngọc thụ, lịch sự nho nhã, trong ánh trăng sáng làm người hắn như phủ một
tầng lụa mỏng, khiến nụ cười dịu dàng của hắn tựa như mộng ảo.

Một nam tử có thể trưởng thành như vậy, thiên hạ không được bao

người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.