cố Ngôn bỗng nhiên nhớ tới một câu nàng đã nói trong ngõ nhỏ đó, khi
đó dáng vẻ của nàng cũng câu hồn đoạt phách như vậy, thật lâu trước kia
hắn đã biết lúc nàngkhông có lý tưởng có thể làm người ta thở dài là gỗ
mục không thể khắc, lúc nàng nghiêm túc lại có thể làm người ta than thở
đúng là báu vật trời sinh, mà hắn lại đã qua cái tuổi vì nữ nhân mà nóng
đầu.