MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC- NỮ PHỤ CÓ ĐỘC - Trang 971

Hạ Phong Nhã xiết chặt ống tay áo của Lam Thính Dung, hai mắt tràn

đầy khủng hoảng, “Người như thế… rất đáng sợ, có đúng không?”

“Công chúa…” Gương mặt tuấn mỹ của Lam Thính Dung đông lạnh,

hắn đang nghi ngờ, bởi vì nam nhân cố Ngôn này, không giống như người
sẽ làm chuyện tàn nhẫn như vậy.

Hạ Phong Nhã sửng sốt, rất nhanh lại hồi phục tinh thần, nàng lại cười

sáng lạn, làm như người vừa mới sợ đến phát run kia không phải là nàng,
“Chuyện xưa này rất đáng sợ đúng không, là vì trước đây ta nghịch ngợm,
vương thúc cố ý kể để khiến ta sợ thôi, đây chính là bóng ma thời thơ ấu
của ta, thế nên đến nay ta vẫn còn sợ hãi vương thúc.”

“Thì ra là thế.” Lam Thính Dung nói: “Chuyện xưa là chuyện xưa, tuy là

đáng sợ, nhưng công chúa không nên xem là thật.”

“Ừ ừ, ta biết.” Hạ Phong Nhã ngoan ngoãn gật đầu, dưới đôi mắt cười

cất giấu một vệt màu e sợ mà người ngoài khó mà thấy được.

Nàng còn nhớ rõ một ngày đó ánh nắng tươi sáng, tại trước cửa gian

phòng tối đen kinh khủng kia, nàng mười ba tuổi sợ đến mức cả người
nhũn ra ngồi bệt dưới đất.

Nam nhân đó dưới ánh mặt trời, môi mỏng hơi mỉm cười, xinh đẹp như

một vị thần tồn tại trong thế giới vẩn đục này.

Hắn cuối người xuống, vuốt ve đỉnh đầu nàng, ý cười ở bờ môi hời hợt

mà lại rõ ràng, như tiên như yêu, hắn dùng tiếng nói cực động lòng người
đó nói: “Công chúa điện hạ, đây là bí mật của hai người chúng ta, nếu để bệ
hạ biết được…”

Hạ Phong Nhã không hỏi hắn nửa câu sau đó là gì, bởi vì nàng rõ ràng

cảm nhận được, chỉ cần bàn tay đặt trên đỉnh đầu nàng dùng sức một chút,
đầu nàng sẽ lìa khỏicổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.