MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 29

Cho dù bực tức nhưng đã có quy định rõ ràng về chuyện đâm đuôi xe

thế này, Trình Tiêu vẫn gắng sức kiềm chế cơn giận khi sập mạnh cửa xe,
có ý nhún nhường để hỏi ý kiến xử lý của đối phương.

Thế nhưng không đợi cô lên tiếng, chủ xe BMW đã cướp lời rất ngang

ngược, "Có biết lái xe không? Nếu gấp thì sao cô không bay đi?" Nhìn đèn
xe bị đâm vỡ, và cả bộ quần áo bình thường của Trình Tiêu, cả chiếc xe
Trường Thành bình thường sau lưng cô, cô ta càng huênh hoang: "Xe gì
cũng dám đâm vào, đúng là dũng cảm không biết sợ. Nhưng có đền nổi
không?"

"Tôi nghèo thì tôi có ăn cơm nhà cô không?" Hạ Chí vốn định xin lỗi

trước nhưng bây giờ đã nổi giận, "Cô lo lắng hơi thừa đó, thưa cô!"

Cô gái BMW hống hách: "Đâm xe người ta còn lý sự hả? Tôi nói các

cô biết, có khuynh gia bại sản cũng phải đền cho tôi."

Trình Tiêu cảm thấy nếu hiền lành thì thật sự không xứng đáng với

người ta. Cô giơ chân, giày cao gót đá mạnh vào thân xe BMW, "Khuynh
gia bại sản? Chỉ dựa vào nó thôi à?"

Nhìn cửa xe bị lõm vào một miếng, cô gái BMW nổi giận đùng đùng,

"Gây sự phải không? Thế thì đừng dùng tiền bảo hiểm, tự trả đi!"

"Được thôi, trả thì trả." Trình Tiêu quay người, thong thả đi về chiếc

Trường Thành, ngồi vào ghế lái, trong tiếng kêu gào "đừng trốn" của cô gái
BMW, cô lái xe vào vệ đường.

Lúc nào cũng hiểu ý Trình Tiêu, Hạ Chí chỉ trỏ cô gái BMW, "Cô lái

cái đống sắt vụn của cô vào kia đi, đừng ảnh hưởng tới giao thông. Sao,
không lái nổi hả? Ha, còn không chịu nổi Tiểu Trường Thành của chúng tôi
đâm nhẹ vào, đúng là yếu ớt! Có cần gọi xe kéo đến giúp cô không?"

Cô nàng BMW trừng mắt nhìn Trình Tiêu: "Cô đừng có hối hận!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.