MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 324

Thế nên, sự khó gần của cô thực ra là tùy người mà thôi. wattpad:

xusmile0222___

Rời khỏi sân bay, Trình Tiêu đi thẳng đến hội trường tổ chức hội nghị,

tham gia giao lưu về quy trình bay. Do nội dung hội nghị đề cập đến
nguyên lý bay, việc tu sửa bảo trì và những kiến thức chuyên ngành khác,
nên các công ty khác đều cử nhân viên các bộ phận liên quan tham dự. Chỉ
có Hàng không Trung Nam là yêu cầu cả những nhân viên tổ bay đang rảnh
rỗi phải có mặt đủ.

Lúc Trình Tiêu đến thì hội nghị đã bắt đầu. Để khỏi ảnh hưởng tới ai,

cô vào từ cửa sau, ngồi ở một góc khó nhìn thấy nhất. Cô rất nhẹ nhàng, trừ
trưởng bộ phận nghiệp vụ bay của Minh Hàng đang phát biểu trên sân khấu
là nhìn thấy cô, còn những người khác đều không biết gì. Thế nhưng cô vừa
ngồi xuống, mở laptop thì Cố Nam Đình ngồi ở hàng đầu như có linh cảm,
đột ngột quay đầu lại.

Ánh mắt anh lướt qua bộ đồng phục mà Trình Tiêu chưa kịp thay ra,

ngừng lại ở khuôn mặt cô hai giây rồi quay đi như không có chuyện gì.

Anh mặc âu phục sẫm màu, đường nét bóng lưng trở nên rõ nét và

vững chắc trong ánh nắng. Nhớ lại ánh mắt như tìm kiếm của anh một khắc
trước đó, lồng ngực Trình Tiêu lại trào dâng một thứ cảm xúc ấm áp khó tả.

Lại có người từ cửa sau đi vào, khẽ khàng không làm kinh động người

khác mà đặt xuống trước mặt Trình Tiêu một ly café.

Bay lâu như vậy nên thực sự rất mệt mỏi, Trình Tiêu cũng lo cô sẽ ngủ

thiếp đi mất. Cô gật đầu tỏ ý cám ơn, nâng lên hớp một ngụm, xác nhận là
latte rồi mới cầm điện thoại lên nhắn tin cho Cố Nam Đình, "Sao anh dễ
thay đổi thế, lại cho em uống café rồi?"

Giây sau đó, Trình Tiêu nhìn thấy Cố Nam Đình ngồi phía trước cầm

điện thoại trên bàn lên, cúi đầu đọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.