MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 364

Trong mắt Kỳ Ngọc đã rưng rưng lệ, cô ta nghẹn ngào: "Em chỉ muốn

ở lại tổng bộ, ở lại cạnh anh."

Ở lại cạnh tôi? Cố Nam Đình nhìn vào mắt cô ta, bỗng hiểu ra, anh hơi

nhăn mày, "Đừng lại chuyện vô ích, anh đã có người trong lòng mình rồi."
Sau đó nhắc nhở, "Sau này ở công ty vẫn nên gọi anh là Cố tổng."

Kỳ Ngọc trong tích tắc tâm đã nguội ý đã lạnh.

Trình Tiêu kiểm tra máy bay xong, lúc lên đã phát hiện mắt Kỳ Ngọc

đỏ hoe, rõ ràng mới khóc xong.

Trong thời gian đợi cất cánh, Cố Nam Đình đưa bình giữ nhiệt mà

trước đó Kỳ Ngọc mang vào buồng lái cho Trình Tiêu, "Buổi tối không ngủ
được thì anh chịu trách nhiệm."

Trình Tiêu mở bình ra, phát hiện bên trong là café, cô thông minh hỏi

ngay: "Mượn hoa dâng phật à, là anh chọc cho người ta phải khóc hả? Sắp
bay rồi, không lo ảnh hưởng tới cảm xúc của cô ta à?"

Đối với sự nhạy cảm của cô, Cố Nam Đình không hề bất ngờ, "Nếu cô

ấy vẫn muốn công việc này thì nên điều chỉnh tốt cảm xúc của mình."

Trình Tiêu xuýt xoa, "Đúng là tàn nhẫn."

"Anh xưa nay luôn biết phân biệt cuộc sống và công việc, biết rõ nặng

nhẹ thế nào." Cố Nam Đình quay sang hỏi cô, "Giống như với em, thời
gian làm việc thì em là nhân viên của anh, ngoài ra thì em là đối tượng mà
anh theo đuổi."

"Cố tổng nếu đã nguyên tắc như thế," Trình Tiêu lắc lắc bình giữ nhiệt

trong tay, "Cái này để làm gì đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.