MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 415

"Phụt..." kẻ cười trong nước mắt là Tiêu Ngữ Hành. Cô bé lau nước

mắt, cười nhạo với giọng nói còn đang nức nở, "Uổng phí em sùng bái anh
bao năm nay, lại còn phải nhờ chị Trình làm cho anh hết sợ! Anh à, anh có
thể đừng phát cơm chó cho bọn em trước mặt mọi người không?" (tiếng
lóng chỉ người độc thân bên TQ là "đơn thân cẩu", "phát cơm chó" có nghĩa
là diễn cảnh tình cảm trước mặt những kẻ còn đang độc thân)

Cơm chó? Cố Nam Đình cau mày, "Sau này em nên sùng bái Phùng

Tấn Kiêu đi, anh chẳng buồn quản em nữa rồi."

Lúc băng bó cánh tay, Cố Nam Đình hỏi: "Dáng vẻ em lúc cầm chai

rượu đập vào đầu tên kia thực sự rất tuyệt đấy."

Trình Tiêu không ngẩng lên, tiếp tục băng bó: "Lão Trình từ nhỏ đã

dạy em, nếu cãi nhau được thì gắng không động thủ, nếu phải động thủ thì
hãy ra tay trước. Nếu nhất định phải có một kẻ nằm xuống thì mới dừng tay
được thì hãy để đối phương ngã xuống. Chuyện sau đó là chuyện của ông
lo."

Đối với những lời giáo huấn con gái của Trình Hậu Thần, Cố Nam

Đình suy ngẫm, "Sau này nếu chúng ta cũng sinh con gái thì anh cũng dạy
nó như thế."

Trình Tiêu hơi mạnh tay một chút, Cố Nam Đình "shhhh..." một tiếng,

"Nhẹ thôi, đau!"

Trình Tiêu cúi xuống cười, "Cái giá của việc nói năng bậy bạ!"

Ánh mắt Cố Nam Đình dừng ở đỉnh đầu cô, "Thế ý em là bảo anh sinh

con với kẻ khác?"

Trình Tiêu ngước lên trừng mắt, "Thích sinh con với ai thì tùy, thích

sinh mấy đứa thì sinh!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.