MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 6

Sau đó cứ như lo anh sẽ bùng nổ, cô choàng ôm vai anh như đàn ông,

"Em có suy nghĩ này, không biết anh có hứng thú nghe không?"

Trong thâm tâm, anh quyến luyến sự tiếp xúc cơ thể với cô trong

khoảnh khắc này, nhưng trong đôi mắt thì đầy ắp lửa giận.

Cô phớt lờ cơn giận của anh, ghé sát tai anh, nói: "Em đang suy nghĩ

lời đề nghị của anh." Nói xong, không đợi anh trả lời, cô buông tay, đi về
phía cảnh sát.

Đề nghị? Lúc này rồi mà cô còn kiểu rảnh rỗi tỉnh bơ như thế?! Nhìn

theo bóng cô, anh thật lòng cảm thấy mẹ kiếp, cô hết thuốc chữa rồi, nhưng
vẫn không kìm được mà gọi cô lại: "Khoan đã!", giọng rất tức tối.

Cô quay đầu lại: "Gì thế?"

Anh bước lên, dang tay kéo cô vào lòng, ôm chặt.

Cô không đẩy anh ra như trước kia, mà cũng giơ tay ôm lấy anh, chỉ

có giọng điệu cô vẫn nhẹ bẫng: "Không sao, nhiều cảnh sát thế kia làm sao
chết được..."

"Em im miệng cho anh!" Anh nghiêm khắc cảnh cáo bên tai cô,

"Nhanh nhẹn một chút!"

Cô vỗ vỗ lưng anh: "Ôm nhẹ thôi, em không thở nổi đây."

Anh buông tay, trừng mắt: "Bảo em nhanh nhẹn thông minh một chút,

có nghe chưa?"

Câu trả lời của cô lại là: Nhón chân, nhanh chóng hôn lên môi anh.

Sau đó quay người, không quay đầu lại.

------------------------------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.