MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 90

"Đừng gọi anh nữa!"

Thương Ngữ không nhịn được, bật khóc, "Em là em gái anh, mà anh

nỡ nhìn em bị người ta bắt nạt hay sao?"

"Bắt nạt được em cũng là người lợi hại!" Thương Ức chỉ muốn cho cô

ta một cái tát để đừng gây chuyện nữa, "Chuyện này chấm dứt ở đây, em
mà dám gây sự nữa, xem anh có còn bảo vệ em không!"

"Anh!"

"Hay là em nghĩ bây giờ anh nên đưa em đến chỗ Trình Tiêu xin lỗi?"

Thương Ngữ nhìn Thương Ức với vẻ khó tin: "Cô ta dựa vào đâu?"

Ánh mắt Thương Ức sắc bén, "Dựa vào anh Nam Đình của em đã bảo

vệ cô ấy!" Là huynh đệ bao năm, lần duy nhất Cố Nam Đình mở miệng,
anh ta không thể không nể mặt. Huống hồ em gái anh ta tính khí thế nào,
anh ta đã quá rõ.

Khi Thương Ngữ lau nước mắt, bỏ đi rồi, Thương Ức day huyệt thái

dương. Đối với cô em gái từ nhỏ đã được cha mẹ cưng chiều, bướng bỉnh
thành tật này, anh ta thực sự rất đau đầu. Đương nhiên là có thể cưng chiều
cô ta, Thương gia có khả năng đó, nhưng Thương Ức không mong muốn
Thương Ngữ ngoài việc dựa dẫm vào gia đình và ngoại hình của mình ra
thì chẳng còn ưu điểm nào khác.

Con gái phải đáng yêu mới được yêu, được trân trọng. Vì suy nghĩ cho

hạnh phúc sau này của em gái, Thương Ức cảm thấy không thể để mặc cô
ta làm càn nữa. Còn về hành động của Trình Tiêu trước mặt mọi người, vì
sự bảo vệ của Cố Nam Đình, Thương Ức phải tha thứ cho cô. Thậm chí đối
với mọi hành vi của Thương Ngữ, anh ta còn cảm thấy có lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.