MÂY BAY QUA TRỜI, EM QUA TIM TÔI - Trang 92

cự không cho người khác chạm vào như gặp phải phường lưu manh, trong
lúc giằng co đã huơ tay, đánh vào mặt Cố Nam Đình.

Hạ Chí giật thót mình, chỉ sợ Cố Nam Đình nổi giận, cô vội vàng kéo

tay Trình Tiêu, "Tổ tông ơi, cậu bớt giùm tớ với, một mình tớ không khiêng
nổi cậu và Cà Phê đâu. Còn quậy phá thì bán cậu luôn đó!" Sau đó liền
quay sang xin lỗi Cố Nam Đình.

Nhưng không cần nữa. Cố Nam Đình vốn không để ý đến, kéo Trình

Tiêu đang đứng không vững vào lòng anh, thì thầm vào tai cô: "Là tôi, Cố
Nam Đình!"

Lúc Thương Ức tới thì vừa đúng lúc nhìn thấy cảnh đó. Tình yêu của

người đàn ông bộc lộ rất rõ, không thể nghi ngờ. Thế nên khi Cố Nam Đình
chỉ vào người đàn ông đang ngồi bên vệ đường và cô gái đang chạy tới,
nói: "Giúp tôi, đưa họ về", anh ta đã không từ chối.

Sau đó, Cố Nam Đình lại gọi anh ta, nhấn mạnh như đang dặn dò: "Cô

ấy tên Hạ Chí."

Hạ Chí? Thương Ức nhìn cô gái đang gắng sức đỡ người đàn ông

đang say túy lúy kia lên, thầm nghĩ: Cô ta tên Lập Thu thì cũng đâu liên
quan gì tới tôi.

Dường như thấu hiểu tâm tư của bạn, Cố Nam Đình lập tức bổ sung:

"Nhớ kỹ." Rồi quay sang bảo Hạ Chí, "Trình Tiêu tôi đưa về, Thương Ức
đưa hai bạn về. Anh ấy là bạn tôi, có thể tin tưởng."

Hạ Chí nghe thế lập tức vứt Cà Phê lại, lao tới ngăn Cố Nam Đình

không cho anh lên xe, bỏ ngay vẻ khách sáo trước đó, nói với khí thế bừng
bừng: "Tại sao tôi phải tin anh? Tôi phải đưa Cà Phê và cậu ấy cùng đi, nếu
không thì cho cậu ấy xuống xe ngay."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.