MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 151

Mỹ thấy chồng bước vào, sợ hãi nhìn lên, rụt rè nói:
- Ồ, xin lỗi, em không ngờ anh lại về đây. Nhưng mà... lâu quá rồi không có
anh. Sách vở cũng đóng một lớp bụi dày, nên em không thể không sắp xếp
lại.
Đôi mày của Triết giãn ra. Vậy là chàng đã hiểu lầm Mỹ, bậy thật.
- Cảm ơn em. Thế hôm nay, con nó hoàn toàn khỏe rồi chứ?
- Vâng, có lẽ không việc gì rồi.
Triết biết mà vẫn hỏi:
- Còn con trai?
- Nó đi học rồi.
Triết ngập ngừng một chút nói:
- Thôi em để việc ở đó đi, bao giờ rảnh rỗi làm sau. Còn bây giờ ra đây, anh
có chuyện muốn bàn với em.
- Vâng.
Mỹ ấp úng, rồi lấy khăn phủi phủi áo một chút, lặnng lẽ theo Triết bước ra
phòng khách.
Ngồi xuống ghế ở tư thế đối diện nhau. Triết nhìn vợ, chợt nhiên thấy mở
lời một cách khó khăn.
- Mỹ này, mấy ngày qua hẳn em cũng biết là anh ở đâu, ở với ai, làm gì.
Đúng không?
Triết cố bình thản nói, trong khi Mỹ chỉ ngồi yên lặng. Triết lại phải nói
thêm.
- Anh muốn nói là - Em hẳn biết rõ chuyện của anh và Khả Di chứ?
Nhưng Mỹ không biết là cố tình hay giả vờ, chỉ nói:
- Em... em không biết gì cả... chuyện đó em không dám nghĩ đến và cũng
không muốn biết... Vì vậy anh không cần phải nói cho em nghe. Riêng ở
đây, thì anh yên tâm mọi thứ ổn thỏa cả. Em một mình đảm đương được
hết.
Triết không tin.
- Em không buồn? Không đau khổ. Không giận cả chuyện anh và Khả Di
ư?
Mỹ nhìn lên... Thái độ thật thà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.