MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 17

em cũng gần ba mươi. Anh thấy thì em nên dứt khoát. Thời gian không chờ
ta được đâu em ạ.
- Em biết!
- Nếu biết thì phải giải quyết cho tận gốc. Mỗi người chỉ có một thời. Em
không thể lãng phí cuộc đời mãi bên Điền Triết em ạ.
- Em không thấy đấy là một sự lãng phí.
Khả Hán hỏi ngược lại;
- Thế Điền Triết có tỏ rõ là sẽ cưới em làm vợ chính thức hắn không?
- Có.
- Vậy thì sao không tiến hành?
- Em không đồng ý. Vì em không muốn phá hoại hạnh phúc của người khác
- Thế là thế nào? Em điên rồi à? Khả Hán tái mặt - Em chấp nhận cuộc
sống lén lút không chính thức?
- Em sống một cách tự nhiên, bình thường, không có gì là lén lén lút lút cả.
Khả Di phản ứng. Nhưng Hán nói:
- Nhưng trong mắt mọi người khác? Em có biết là xã hội xem chuyện em
và Triết là gì không? Một sự vụng trộm.
- Ai muốn nói sao cũng được, em sống cho em.
Khả Hán nổi nóng:
- Nhưng mà... Em cũng phải nghĩ đến danh giá bản thân, đến sỉ diện của gia
đình nữa chứ. Em đi làm, em còn gặp người này người nọ. Họ sẽ đánh giá
thế nào về nhân cách của em?
Khả Di cũng nóng không kém:
- Được rồi, để tránh chuyện xấu hổ cho gia đình. Ngày mai, em sẽ dọn ra
khỏi nhà này!
Lời của Di làm Hán chựng lại. Khả Hán là một ông anh đánh kính, biết yêu
quý em gái. Hán thấy mình không sai, tất cả chỉ vì danh dự em thôi.
Ngay lúc đó mẹ Di bước vào.
- Hai anh em bây cãi nhau chuyện gì nữa vậy? Ai cũng đều lớn cả rồi...
- à mẹ. Con đanh định ra ở riêng đây.
- Chuyện đó thì không chấp thuận được Người mẹ cương quyết nói - Gia
đình của chúng ta từ nào đến giờ có một thông lệ là con gái nếu chưa lập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.