MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 15

QUỲNH DAO

Mây Trắng Vẫn Bay

Chương 3

Khả Di về đến nhà, thì nụ cười cũng biến mất trên môi.
Gia đình, Mặc dù ở đấy có đủ thứ. Tình thương của cha mẹ anh chị em.
Nhưng nó như một khoảng không gian lạc lõng. Đó chẳng qua chỉ là một
trạm khách dừng chân. Di nghe ông anh nói:
- Hồi chiều có cú điện thoại đường dài từ Mỹ gọi sang cho em.
- Vậy à?
Khả Di hỏi chẳng nhiệt tình lắm. Nàng bỏ đi về phòng.
Nghe nói là Di biết ngay điện thoại của ai. Còn của ai ngoài Lục Đại Vệ rả
Vệ cư xử với Di như bát nước đầy. Vệ có cả một sư nghiệp, một cơ ngơi
căn bản... Có điều không hiểu sao trái tim Di vẫn không rung động được.
Dù Vệ theo đuổi nàng cả ba năm qua.
Mẹ hỏi:
- Rồi con có điện thoại trả lời cho người ta không?
Nhưng Di nói:
- Nếu có chuyện gì cần, chắc anh ấy sẽ gọi lại mà.
Mẹ có vẻ không hài lòng:
- Mẹ thấy con làm sao đấy? ít ra cũng phải biết điều một chút chứ?
- Biết điều như thế nào? Con phải bay sang đấy à?
Người mẹ lắc đầu rồi bỏ đi ra ngoài. Khả Di cũng thấy khó chịu. Ở nhà thế
nào đấy. Gần như ai cũng mong mỏi tống khứ nàng đi ra khỏi nhà càng
sớm càng tốt. Mà không phải chỉ có nàng. Con gái là phải có chồng. Bằng
chứng là em gái của Di, nó đã ra khỏi nhà từ lâu. Năm nay hai mươi tám
tuổi. Ở cái thời buổi này, Di chưa lấy chồng, cũng đâu có nghĩa là ế? Di
biết trong nhà ai cũng biết chuyện đó. Nhưng mà mọi người muốn Di lấy
chồng, lý do chỉ vì không muốn Di cứ qua lại mãi với Triết thôi.
Nghĩ đến Triết, Khả Di thấy bối rối. Không phải là Di không bị bứt rứt về
chuyện Triết đã có gia đình, vợ con. Nhưng mà cái tình cảm gắn bó giữa
hai người. Sau bảy năm làm chung cùng một cơ sở... Di biết Triết rất yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.