MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 33

- Ồ không, không có gì cả. Xin lỗi, anh quên cả giờ khắc. Anh gọi dây, chỉ
để được nghe giọng nói của em thôi.
Bây giờ Khả Di có vẻ đã bình thường lại.
- Anh đang ngồi ở đài truyền hình đấy à?
- Không, anh đang ở nhà, đang ngồi trong phòng đọc sách. à, còn Bích
Ngọc đâu rồi? Anh có quấy rầy cả cô ấy không?
- Chị ấy vừa thức dậy, nhưng nghe em nói chuyện với anh đã quay mặt vào
trong tiếp tục ngủ. Anh Triết, lần đầu, em thấy anh hơn trẻ con đấy!
- Anh cũng không hiểu tại sao làm vậy. Có vẻ vì hơi cô đơn đấy.
- Em biết là anh làm việc hơi nhiều. Cũng nên nghỉ ngơi một chút.
- Đươc, vậy anh sẽ bay sang đấy, được chứ?
Triết hỏi. Khả Di ngập ngừng.
- Anh đừng có xúc động như vậy. Thế còn chị Mỹ đâu rồi?
- Cô ấy à? Chỉ cần ở cạnh con cái là đủ thấy đầy đủ.
- Vậy thì anh hãy suy nghĩ kỹ đi. Từ đây đến sáng mai còn quyết định kịp
mà.
- Không có gì để suy nghĩ. Triết nói - Em biết không, cứ giam người trong
thư phòng thế này bực chết đi được, vừa nghĩ đến chuyện gặp em, là mọi
thứ tan biến ngay.
- Nhưng anh cũng phải báo cho chị ấy biết chứ?
- Đương nhiên, nhưng chắc chắn là cô ấy sẽ chẳng có ý kiến gì.
Có một giây phút yên lặng, không biết Khả Di nghĩ ngợi gì, Triết lo lắng:
- Em lại nghĩ ngợi gì đấy?
- Biết anh sắp qua em vui, nhưng mà em lại thấy nó làm sao đấy.
- Đừng nghĩ nhiều. Suy nghĩ mãi làm mất vui chẳng ích lợi gì đâu.
- Nhưng mà... sai lầm vẫn là sai lầm.
- Mặc nó... miễn sao ta vui là được...
Khả Di yên lặng, rồi nói:
- Ta vui mà có người khác không vui.
- Sao em tự dằn vặt mình mãi vậy? Triết van nài - Bây giờ thì anh chỉ có
một ý duy nhất là thấy em. Bằng không anh chẳng làm gì được cả.
Khả Di nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.