MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 34

- Thôi đươc, em bên này đợi anh. Có cần ra phi cảng đón anh không?
- Không cần, đến đấy anh sẽ đáp xe về ngay khách sạn. Anh sẽ đi chuyến
đầu tiên trong ngày đấy.
- Vậy thì ngày mốt sẽ gặp lại nhé?
- Khả Di này! Anh thì nôn nóng gặp em như vậy, còn em? Em có nhớ anh
không?
- Gặp lại sẽ cho biết sau.
Rồi Khả Di đặt máy xuống. Tiếp chuyện với Di xong. Triết thở ra nhẹ
nhõm. Chàng cảm thấy lòng thanh thản hẳn.
Ngay lúc đó, Mỹ chợt gõ cửa bước vào.
- Anh thấy muốn dùng cơm ngay chưa?
Triết nhìn vào đồng hồ.
- Anh đã ở trong thư phòng hơn tiếng đồng hồ rồi à? Mình ăn đi.
Mỹ nói:
- Ban nãy em đã cho hai đứa con ăn trước vì em sợ nó sẽ quấy rầy anh. Nên
bây giờ chúng đã về phòng riêng cả rồi.
Triết cảm thấy hơi bứt rứt.
- Ồ, cũng không cần thiết như vậy, ăn cơm với con cái cũng có cái vui của
nó chứ.
- Tại ban nãy nghe anh bảo là hơi nhức đầu.
- Không sao đâu. Rồi Triết nói - à ngày mai anh phải đi xa, có lẽ một tuần
hơn nữa mới quay về nhà.
- Vậy à? Vậy thì để em chuẩn bị hành lý cho anh nhé.
- Được, em nhớ mang áo ấm cho anh. Đi Mỹ đấy.
- Vâng, nhưng bây giờ đi dùng cơm trước đi, kẻo thức ăn lạnh hẳn.
Triết lặng lẽ đi vào phòng, chàng ngồi xuống ghế hỏi:
- Em ăn chung với anh chứ?
- Không, em đã ăn với con rồi. Nhưng em sẽ ngồi đây với anh cho có bạn.
Triết cảm động. Mỹ là người vợ tuyệt vời. Tác phong phục vụ như những
bà vợ Nhật.
Triết hỏi.
- Sao lúc này thằng Tuấn nhà ta thế nào, toán có còn yếu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.