MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 36

Không hiểu sao chàng không muốn ở nhà. Thôi được, dù gì ngày mai ta
cũng đến Mỹ. Đến với Khả Di
Lúc Triết đến New York thì Bích Ngọc đã dọn ra khỏi khách sạn. Bích
Ngọc nói với di là muốn có cái không khí gia đình nên đến ở nhà bà chị
ruột của Chí Hào tại New Jerseỵ Chớ thật ra thì Ngọc biết là Triết quạ Và
đương nhiên là một con người tế nhị, Ngọc không muốn là một thứ kỳ đà
cản mũi.
Nhà của bà chị Chí Hào là một ngôi nhà rộng rãi nằm ở ngoại ô nên khá
yên tĩnh. Ba năm trước Bích Ngọc đã từng đến đây. Ngọc vẫn ở căn phòng
khách ở lầu hai. Đó là căn phòng của Hào ngày cũ. Mọi thứ trong phòng
vẫn để nguyên, không có sự sắp xếp lại.
Bích Ngọc nhìn cảnh vật mà lòng ngẩn ngơ.
Có tiếng gõ cửa, rồi chị Chí Mẫn thò đầu vào.
- Bích Ngọc này, chuẩn bị xong chưa. Mình xuống phố một vòng đi chứ?
Bích Ngọc cầm ví đứng dậy.
- Em gặp lại chị là mừng rồi. Còn chuyện đi phố chỉ là thứ yếu.
Chí Mẫn nhìn Ngọc mắt long lanh giọt lệ.
- Bích Ngọc, chị cũng không biết nói thế nào. Chuyện đã xảy ra như vậy,
chị chỉ cảm thấy là... Chí Hào nó vô phước.
- Đó là định mệnh. Bích Ngọc lắc đầu nói - Mai chúng ta đến đó chứ?
- Vâng. Có lẽ chị sẽ lái xe đưa em đi, cùng đi với ta còn có mẹ chị và Chí
Huyên nữa. Còn chồng chị, anh Tuấn Minh thì bận làm chắc không đi được
- Vậy thì bây giờ mình đừng dạo phố. Nghỉ ngơi một ngày chẳng hay hơn
sao?
- Ờ cái nước Mỹ này, ngày nào chẳng là ngày nghỉ của chị? Lâu lắm em
mới sang đây một lần. Chí Mẫn nói - Nghe bà lối xóm nói là cái siêu thị
dưới chợ hôm nay lại mở một đợt bán hàng đại hạ giá...
- Nhưng em không muốn cứ làm phiền chị.
- Sao lại nói vậy? Chúng ta gần như người nhà cả mà.
Lời của Chí Mẫn làm Bích Ngọc quay mặt đi. Những giọt lệ đã rưng rưng
ra mắt.
- Có lẽ em không có cái diễm phúc đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.