MÂY TRẮNG VẪN BAY - Trang 69

- Vâng.
Khả Di hơi lúng túng, nhưng thái độ của Di đã không lọt khỏi ánh mắt của
Triết.
- Chuyện gì vậy?
Di đáp lấp liếm:
- à! Nằm mơ thôi. Một cơn ác mộng.
Triết xoa nhẹ người Di rồi nói:
- Giữa hai ta không có gì giấu giếm nhau cả. Em nói thật đi, bằng không
ngày hôm nay anh sẽ không làm việc được.
Di nghe nói vậy, đành nói:
- Chẳng qua là... em nghĩ bâng quơ thôi.
- Vậy thì em hãy đem cái bâng quơ đó nói cho anh nghe xem thế nào?
Triết nói, giọng nhẹ nhàng nhưng cương quyết. Và Di suy nghĩ, rồi nói:
- Chẳng qua vì... em sợ cái không khí ở khách sạn thôi.
Triết vuốt tóc Di
- Chỉ có vậy thôi à? Anh hiểu, anh đã bất công với em.
- Không phải là bất công. Di lắc đầu nói - Cùng chẳng có gì, nhưng cái
không khí khách sạn làm em liên tưởng đến chuyện khác.
- Anh hiểu, anh hiểu chứ!
- Chuyện cũng không có gì là quan trọng anh không nên để tâm.
Triết không nói gì, ngồi dậy.
- Thôi mình dậy đi! Dậy sớm đi bộ một lúc cho khỏe.
Rời khỏi khách sạn. Cả hai đi trên đường phố. Trời mới sáng nên không khi
tươi màu.
Triết nói:
- Những người làm cái nghề như chúng ta thường ít có được những buổi
sáng thế này.
Di hỏi:
- Anh có cần về nhà thay áo không?
- Thế còn em?
Di lắc đầu. Nàng không muốn quay về nhà lúc này vì Di biết sẽ phải đối
diện với anh Cả và ánh mắt thất vọng của mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.