MẸ CHỒNG ĂN THỊT CẢ NHÀ NÀNG DÂU - Trang 223

trời tờ mờ sáng, sưonưg mù bao trùm khắp đất trời, Thúy Thúy lo lắng sợ
hãi bước đi trên đường cao tốc bất cứ lúc nào cũng có thể bị xe ô tô từ phía
sau nhìn không rõ đâm trúng. Thúy Thúy không dám đi tiếp trên đường cao
tốc nữa, cô trèo qua lan can bảo vệ, đi dọc trên đồng hoang theo hướng
đường cao tốc. Có lúc, cô nhìn thấy thôn trang từ xa, dù rất đói khát, cô
cũng không dám vào, tiếng chó sủa trong thôn trang thi nhau sủa vang, từ
nhỏ Thúy Thúy đã vô cùng sợ chó.
Cũng không biết đã đi mất bao lâu, gặp được một chị nông dân đi qua
đường, nói tiếng địa phương, nên Thúy Thúy cũng không hiểu được, nhưng
chị ta nhìn thấy bộ dạng đói lả của Thúy Thúy, đúng lúc chị ta định đi xa,
có đem theo mấy cái bánh ngô, nên cho Thúy Thúy một ít. Đến đêm, Thúy
Thúy cuộn tròn người ngủ dưới gốc cây, bị lạnh cóng nên cảm và sốt. Mặc
dù Dương Chiến dẫn người đi tìm cô, nhưng màu quần áo cô rất giống màu
sắc của đồng hoang, cô đi cũng không được nhanh, nên không ai tìm thấy
cô. Khó khăn lắm mới đi được đến Thanh Đảo, cô không có tiền gọi điện
thoại công cộng, càng ngại ngùng không dám gọi 110 cho cảnh sát, gắng
gượng mãi mới đi về đến được cổng nhà Dương Chiến. Chìa khóa nhà cũng
ở trong túi xách, cô không vào nhà được. Vì quá mệt và đói, cộng thêm
cảm sốt, cô đã ngất lịm đi trước cổng, đến tận khi Dương Chiến quay về.
Hai tuần sau, cuối cùng Thúy Thúy cũng xuất viện, Dương Chiến cũng đã
hoàn toàn bình phục. Ánh mắt Thúy Thúy nhìn Dương Chiến đã mang theo
chút thẹn thùng xấu hổ. Dương Chiến lại thay đổi liên tục thực đơn món ăn
cho cô, nuôi cô béo tròn trở lại. Nhưng họ không hề nhắc đến chuyện tình
cảm. Dương Chiến tự biết không thể cho cô cuộc sống tương lai, nên quyết
không nhắc đến, Thúy Thúy thì do tự ti, sao dám nhắc đến chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.