MẸ CHỒNG ĂN THỊT CẢ NHÀ NÀNG DÂU - Trang 221

nên lời, toàn thân run rẩy mạnh, cả người như không còn chút sức lực, như
người bị bại liệt, nước mắt bất giác tuôn rơi lã chã. Một lúc lâu sau, Dương
Chiến mới lấy lại sức lực, ôm cô vào nhà. Thúy Thúy vẫn luôn giữ trạng
thái khép hờ mắt, đôi môi khô nứt toác máu, tay còn nắm chặt thứ gì đó
trong túi áo. Dương Chiến rút tay cô ra xem, không ngờ đó là một miếng
bánh ngô còn thừa, trên đó còn có cả vết răng đều tăm tắp của Thúy Thúy.
Dương Chiến định lấy miếng bánh ngô ra khỏi tay cô, nhưng Thúy Thúy dù
đang nửa hôn mê, tay vẫn nắm chặt miếng bánh ngô, không chịu thả ra.
Trong lúc tranh giành một chútvới Dương Chiến, không ngờ cô nắm chắc
đến độ hằn năm vết ngón tay lên miếng bánh. Dương Chiến không nỡ nhẫn
tâm lấy miếng bánh ra nữa, ôm chặt cô vào lòng, cơ thể nóng ran của cô
truyền sang anh. Anh đứng dậy lấy cho Thúy Thúy một cốc sữa nóng, cô
uống ừng ực, nhưng vẫn không mở mắt. Dương Chiến đưa Thúy Thúy đến
bệnh viện. Bác sĩ nói Thúy Thúy lao lực quá độ, mất nước nghiêm trọng,
giá lạnh, đói khát, cộng thêm cảm, sốt, nghỉ ngơi mấy hôm là khỏi. Thúy
Thúy vào nằm trong phòng bệnh cao cấp được y tá chăm sóc đặc biệt. Sau
khi truyền nước, nhiệt độ cơ thể đã dần trở lại bình thường, trong tay vẫn
cầm chặt miếng bánh ngô, nhất định không chịu thả ra. Dương Chiến cởi
tất cho cô, tất đã bị chà rách, gót chân mềm mại của Thúy Thúy đầy những
dộp máu, dộp máu bị vỡ, máu be bét. Chân và đùi của Thúy Thúy sưng vù,
trông rất đáng sợ, ấn vào một cái thấy lún thật sâu. Dương Chiến lật đế giày
cô lên xem, đây là đôi giày Thúy Thúy mới mua, mới đi được có mấy lần,
thế mà lúc này đây, đế giày đã bị chà sát còn mỏng dính, có chỗ còn bị
thủng, gót giày cũng bị bào mòn gần hết. Dương Chiến vô cùng day dứt ân
hận, không thốt nên lời, chỉ muốn đánh cho mình một trận tơi bời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.