MẸ CHỒNG ĂN THỊT CẢ NHÀ NÀNG DÂU - Trang 235

Ông ngoại Thúy Thúy đứng bên cười nhạt, nói: "Nói hay lắm!" Con dao
thái thịt sáng lấp lánh dưới ánh đèn, Đại Lâm không dám đón lấy, miệng
nói liên hồi: "Thúy Thúy, em nói linh tinh gì vậy? Mẹ anh chính là mẹ em
mà, mẹ em mất rồi, em còn có mẹ anh mà. Mẹ anh hối hận lắm, em cứ coi
mẹ anh như mẹ đẻ là được." "Tôi chém chết anh!" Thúy Thúy tức quá, toàn
thân run bắn lên, điên cuồng cầm dao định lao đến, bị ông ngoại Thúy
Thúy giữ chặt lại. Ông ngoại Thúy Thúy cuống lên, nói: "Thúy Thúy, cháu
chém chết nó, cháu phải đền mạng! Cháu còn nhỏ, đưa dao cho ông, để ông
đi chém chết thằng súc sinh này, ông ngoại đền mạng cho nó cũng đủ rồi!"
Ông ngoại Thúy Thúy khó khăn lắm mới giằng được con dao ra, quay
người định lao vào Đại Lâm, nghiến răng kèn kẹt. Đại Lâm thấy tình thế
nguy hiểm, vội vàng lẩn thật nhanh, không thấy bòng dáng đâu nữa. Thúy
Thúy vẫn không thể nào khống chế nổi sự run rẩy của mình, trong ánh mắt
hằn sâu sự thù hận thấu xương.
Hôm sau, Thúy Thúy đến tòa án hỏi thăm, hồ sơ ly hôn của cô chỉ mấy
hôm nữa sẽ được phán quyết. Không có con, không có tài sản, chắc là sẽ dễ
xử thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.