MÊ CUNG ÁN - Trang 98

Cung kính chúc mừng Đinh công thọ sáu mươi. Ninh Hình Di kính đề tặng.

Địch Công đặt cây bút xuống và quan sát kỹ hơn tờ giấy mà người chết
đang viết dở. Chỉ có vẻn vẹn hai dòng:

Tự ngôn.

Từ khi Bàn Cổ khai thiên lập địa, Tam Hoàng Ngũ đế định lập càn khôn, sử
sách vô tận, điển tịch mênh mông, đã có biết bao anh hùng hào kiệt, công
lao sánh nhật nguyệt, tiếng thơm lưu muôn đời.

Địch Công thấy đó là một câu trọn vẹn. Vậy thì Đinh Tướng quân không hề
bị gián đoạn trong lúc viết. Có thể ông ta đang cân nhắc đến câu tiếp theo
thì bị hung thủ hạ sát.

Địch Công cầm cây bút lông sơn son lên lần nữa và vu vơ nhìn những họa
tiết rắc rối hình rồng và mây. Lúc ấy ông mới thấy thư phòng của người ẩn
dật này yên tĩnh thế nào. Không có một âm thanh nào từ bên ngoài lọt vào
đây.

Huyện lệnh bỗng cảm thấy nỗi sợ mơ hồ ập đến. Ông đang ngồi trên chiếc
ghế của người đã chết, ở chính tư thế Đinh Tướng quân đã ngồi khi chết.
Địch Công vội nhìn lên. Ông giật mình khi nhận thấy cuộn tranh treo bên
cạnh cửa chính đã bị lệch. Ông chợt thấy ớn lạnh. Phải chăng hung thủ đã
lọt vào phòng từ chính ô cửa bí mật phía sau bức tranh kia và đâm một dao
trúng cổ Đinh Tướng quân? Huyện lệnh thoáng nghĩ biết đâu chính ông lúc
này cũng đang nằm trong tay tên hung thủ. Ông chăm chăm nhìn vào bức
tranh ấy, mong nó dịch chuyển và để lộ ra một khuôn mặt hăm dọa.

👁

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.