MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 11

Tên gọi Sâm của nam tử đích thị là thư đồng mà Bách Lý gia đã

thu dưỡng từ nhỏ, chính là cái mà người ta thường hay gọi là thanh
mai trúc mã.

Bách Lý chính là thực lòng yêu thích Lý Sâm. Hắn có nói qua,

cuối cùng, sẽ có một ngày, hắn thoát khỏi tình cảnh này, sẽ cho nàng
một cuộc sống an nhàn, một mái nhà bình an.

"Biết. Nếu không, tối nay chúng ta liền rời khỏi đây đi."
"Có thật không?" Bách Lý khẽ ngẩng đầu lên, hôm nay ánh mặt

trời đặc biệt tốt, tâm tình cũng khá hơn nhiều. Thấy Lý Sâm khẳng
định gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo rơm rớm những giọt mồ
hôi, cặp mắt thanh tú khẽ nhếch lên:" Được, ta đi theo

Ban đêm, rốt cuộc cũng chạy ra khỏi sân viện, nơi đã giam cầm

nàng 16 năm nay. Lý Sâm nắm tay kéo Bạch Lý chạy đi, cơ hồ là
chẳng có mục đích gì, miễn là thoát ly khỏi thành Trường An.

Bách Lý vững vàng nắm được tay hắn, nhủ lòng sẽ vĩnh viễn

không buông tay.

Ánh lửa từ bốn phương tám hướng vây bủa tới đây.
Bách Lý sốt ruột, nắm chặt tay áo của Lý Sâm. Ánh lửa tới gần,

bầu không khí xung quanh cũng như được châm theo, tản ra tới đây.
Tuấn mã cao lớn, ánh lửa chiếu vào Ngân Giáp phát ra ánh sáng
lạnh rét run. Ngồi trên lưng ngựa, đích thị là Tập Ám.

Bách Lý gia vừa phát hiện nữ nhi mất tích liền đi cầu Tập Ám

viện trợ, mượn thế lực cường đại của Tây Quận phủ tìm kiếm nữ nhi
trở về.

Tập Ám không nghĩ tới, bọn họ lần đầu gặp mặt lại ở trong loại

trường hợp này. Hắn cũng không có xuống ngựa, chỉ ngồi trên lưng
ngựa lạnh lùng nhìn bọn họ.

Nam tử lạnh lùng nghiêm nghị ở giữa mang theo vẻ độc tài

ngang ngược cứ như thế chẳng nói gì.

Hắn vừa xuất hiện, Bách Lý liền đoán được, cưỡi được Ngân

Giáp ngoài Tập Ám thì còn có ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.