MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 115

nhạt trên người Bách Lý, dùng sức hút vào lồng ngực, tựa như lưu
giữ kí ức cuối cùng của bọn họ.

Tim của hắn cư nhiên lại dễ trao cho nàng - nữ tử của địch

quốc, thậm chí trong lòng của hắn, không còn coi nàng là nữ nhân
địch quốc. Bách Lý lẳng lặng mặc cho hắn ôm, nhưng thật kì quái,
nàng phải cảm thấy hận hắn, nhưng tựa vào ngực hắn, nàng cơ hồ
cảm thấy yên lòng, từ từ nhắm nghiền mắt.

Gia Luật Thức nhìn người ngủ say trong lòng, hô hấp đều đều,

hai hàng lông mi giãn ra, cong xuống như búp bê, nhẹ nhàng đặt
trên giường. Gia Luật Thức nhìn nàng thật sâu, nàng biết, một đêm
cuối này, sẽ để hắn lẳng lặng thủ hộ bên cạnh nàng, hôm nay nàng
phải ngủ một giấc thật ngon.

Gia Luật Thức tựa đầu vào bên giường, môi mỏng mím chặt

thủy chung không tài nào ngủ được.

Sáng sớm, Bách Lý bị hồi trống đánh thức, vội vàng bò dậy,

thấy Gia Luật Thức ngồi ở bên giường, trong mắt vằn đầy tia máu,
gương mặt toát ra vẻ mệt mỏi.

"Ngươi không có ngủ sao?" Bách Lý nhìn về phía ngoài trướng,

trời sáng rồi.

"Ngươi chuẩn bị đi, một lát lập tức xuất phát." Trong mắt Gia

Luật Thức hiện lên vẻ rã rời, bất đắc dĩ đứng lên.

"Chờ một chút." Bách Lý khoác áo da xuống giường, mang giày

nhung màu trắng, sau đó bước từng bước ra ngoài. Không bao lâu
sau nàng quay trở lại, trên tay là chậu nước ấm và khăn lông sạch.
Nàng chậm rãi nhúng ướt khăn, đắp lên chiếc cằm cương nghị của
Gia Luật Thức.

Phía dưới cằm truyền đến một dòng hơi ấm kì lạ, ánh mắt

phức tạp nhìn về phía nàng, mà Bách Lý cầm chủy thủ một bên lên,
vết máu phía trên đã được xử lý sạch sẽ, chậm rãi ngồi xổm xuống,
cẩn thận cạo râu cho hắn.

"Nếu như, có ngày chúng ta gặp lại nhau, ta sẽ không buông

tay ngươi lần nữa." Gia Luật Thức nói, lấy một thanh đao bên hông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.