“ Lý phi, xin người phân phó”. Lý Nam kinh hoàng, nữ nhân
xinh đẹp như vậy, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng làm người xem đau
lòng
“ Ngày hôm qua, thân phận của ta, ta muốn chỉ có tướng sĩ
hàng trước biết thôi, ta hy vọng Lý tướng quân có thể giúp ta phong
tỏa tinh tức, không được truyền đến tai vương gia. Mặc khác, giúp ta
chuẩn bị một bộ quần áo nha hoàn, kể từ hôm nay trong quân
doanh không có Bách Lý, nàng ấy chưa từng tới, chỉ có một nha
hoàn bình thường mới được đưa đến thôi, được chứ?”
Bách Lý sẽ không nói rõ mục đích mình làm như vậy là gì, chỉ
biết hiện tại nàng không muốn gặp hắn. Nhưng cũng không hạ rời
đi, suy cho cùng nàng chờ đợi ngày này cũng lâu lắm rồi
Cái gọi là mỏi mắt chờ mong, chẳng qua cũng như thế
"Này. . . . . ." Lý Nam hiển nhiên nhất thời không phản ứng kịp
, " Lý phi, người . . . . . ."
“ Lý tướng quân, hy vọng ngươi giúp ta” Bách Lý hơi cau mày,
thanh âm mang theo giọng mũi nồng đậm, mắt đẹp hẹp dài dâng
lên một tầng sương mỏng
“ Tất cả nghe theo sắp sếp của Lý phi”
Lý nam dừng một chút, sau đó nhìn về phía nha hoàn bên cạnh
: “ Ngày mai ngươi được điều đến phòng bếp, còn nữa, chuyện hôm
nay không được tiết lộ ra ngoài, nếu không sẽ xử lý theo quân pháp”
Cố ép nước mắt trở về, Bách Lý không nhịn được liền cười một
tiếng, không nghĩ tới bề ngoài Lý tướng quân đàng hoàng nho nhã,
nhưng khi uy hiếp một tiểu nha hoàn còn lộ ra bộ dáng này , thậm
chí còn mang quân pháp ra
Quả nhiên, một câu nói của hắn đã làm tiểu nha hoàn bên cạnh
bị dọa đến kinh hãi : “ Dạ, tướng quân, dạ Lý phi, không, không
phải Lý phi…”
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng kìm nén đến đỏ bừng, lời
nói cũng không được mạch lạc, Bách Lý cười yếu ớt lên tiếng : “ Tốt
lắm, ngươi lui xuống trước đi”