MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 158

biết, lại còn hôn mê bất tỉnh bị người ta đưa trở về, "Mẹ kiếp" Trong
miệng không ngừng căm giận chửi rủa.

Bách Lý vẫn tựa như ngày thường, ngày hôm qua lúc đưa

Thủy Cơ trở về nàng chỉ nhẹ nhàng dặn dò một câu :"Ngày mai
ngươi không cần phải hốt hoảng, đoán là hắn cũng không dám nói
ra đâu, sau này tự mình cẩn thận chút là được."

Nhìn Thủy Cơ vào doanh trướng của nàng, Bách Lý mới mò

mẫm trở về chỗ ở của mình, nhưng cuối cùng cũng không thể ngủ
được. Mấy tháng này từng màn từng màn như cơn ác mộng cứ
quanh quẩn trong lòng nàng, ánh nến cháy hết phát ra một tia sáng
yếu ớt, rồi cũng yên lặng.

"Bách Lý, ngươi biết không? Tối qua Liễu tướng quân bị đả

thương rồi." Buổi sáng tinh mơ, Tiểu Lam liền lôi kéo Bách Lý nhẹ
giọng nói.

"Có nghe nói, không phải đã truyền khắp rồi sao? Hiện tại đã

tỉnh lại chưa?"

"Hình như đã tỉnh rồi, ta nói cho ngươi a, Liễu tướng quân này

xấu xa lắm, luôn trêu ghẹo nha hoàn bên mình, hừ, đáng đời."

Bách Lý vừa bận bịu công việc trong tay vừa cười rộ lên

:"Đúng, nào có cư xử với mọi người tốt như Lý tướng quân, quan
tâm nha hoàn, còn đưa trái cây a."

"Bách Lý, ngươi nhất định là đoán mò rồi, nếu không thì thế

nào mà luôn cười như vậy?" Tiểu Lam hơi phồng má, bộ dạng rất là
đáng yêu.

"Đoán mò? Không có a, ta thế nào?"
"Ta cũng không có nói rõ là ai nha."
Hai người không khỏi nhìn nhau cười, mỗi người đều tiếp tục

công việc trong tay.

"Bách Lý, ngươi là người ở nơi nào hả?" Tính cách của Tiểu

Lam chính là như thế, một khắc cũng không yên.

"Trường An." Bách Lý hời hợt nói, ánh mắt lại có một chút né

tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.