MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 157

Chương 13: Thân thế

Tập Ám sải bước bước vào trong trướng, lạnh lùng liếc nhìn

Liễu Vân Tường nằm trên giường: "Nói đi, làm sao bị thương?"

"Vương, vương gia" Không còn chút dữ tợn nào lúc trước, đối

với nam nhân trước mắt chỉ có hết sức sợ hãi "Thuộc hạ cũng không
biết, là bị người từ phía sau tập kích."

"Phía sau? Chẳng lẽ ngươi là một tướng quân, ngay cả tính

cảnh giác cũng không có sao? Nói cho bổn vương biết, lúc đó ngươi
đang làm gì?" Tập Ám hừ lạnh ra tiếng, mặc dù ở cách Liễu Vân
Tường có hơn ba bước, lại có loại áp lực làm thần hồn hắn khiếp sợ.

"Không, không có, thuộc hạ không chú ý tới, quá bất ngờ" Hắn

chột dạ không dám nhìn thẳng vào Tập Ám, dù sao cũng không thể
nói rằng bởi vì hắn muốn cường bạo Thủy Cơ mà phòng bị sơ suất
được.

"Liễu Vân Tường, nếu còn có lần sau, bổn vương không n

Tướng quân như vậy nữa." Quanh thân Tập Ám dần dần hiện ra
một tia nguy hiểm, lông mày tuấn tú nhíu chặt lại, hai mắt thâm
thúy nhìn chằm chằm người trên giường "Tự giải quyết cho tốt đi."

"Vâng, vương gia." Liễu Vân Tường bề ngoài ngoan ngoãn đáp

lại, nhưng trong lòng lại đang thầm nghĩ, Thủy Cơ, ngươi thoát
được hôm qua, cũng trốn không thoát cả đời, hừ. Nữ nhân của
vương gia thì thế nào, ta càng muốn chạm vào."

Tập Ám tựa hồ như một khắc cũng không muốn nán lại, nói

xong mấy câu liền đi ra ngoài.

"Vương gia, ngài đi thong thả."
Liễu Vân Tường giơ tay lên sờ sờ băng gạc quấn đầy đầu, bộ

dáng này có thể nói là mất hết mặt mũi rồi. Muốn cho người ta nói
đường đường là một tướng quân bị người ta ám thương cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.