MÊ HOẶC SONG VƯƠNG - Trang 155

rơi xuống dưới nữa sao?" Thủy Cơ bất đắc dĩ lắc đầu, khuôn mặt
gượng cười nhưng lại phủ đầy nước mắt, Bách Lý nhìn thấy tâm
cũng đau xót theo.

"Nhưng dù sao ngươi cũng là người của vương gia, hắn sẽ

không bỏ mặc ngươi."

"Ta chỉ là một trong số đông nữ nhân của hắn mà thôi, hơn nữa

còn là không có giá trị nhất." Thủy Cơ dùng sức lau chùi khóe mắt,
càng lau nước mắt càng trào ra nhiều hơn "Liễu tướng quân đó là
Liễu Vân Tường, là ca ca của Liễu Phi, mà ta chẳng qua là một vũ
cơ....quan trọng là, vương gia chưa bao giờ đặt ta ở trong lòng."

Bách Lý kinh ngạc sững sờ ở một bên, Liễu Nhứ, Liễu tướng

quân, thì ra là người một nhà.

"Nhưng là, về sau này? Ngày ngày đều phải đối mặt, ngươi

tránh được sao?" Bách Lý lo lắng nhắc nhở "Xem như vương gia
không cho ngươi danh phận, nhưng dù sao vẫn là có tình, ngươi
ngay cả một cơ hội cũng không cho mình sao?"

"Thời điểm lúc hắn không cấp yêu thương cho ta được nữa,

tình giá rẻ đến cỡ nào đây." Hai tay Thủy Cơ vòng ôm lấy chính
mình, tựa như rất mệt mỏi.

Bách Lý kéo kéo áo khoác trên người nàng: "Ngươi ngủ trước

đi, chờ đêm khuya chút nữa chúng ta sẽ trở về."

Ánh trăng mờ nhạt quét xuống, mang theo ưu thương không

nói rõ từ từ trải trên khuôn mặt yên lặng của nữ tử, Bách Lý cũng
thuận thế úp mặt xuống đầu gối nhắm nghiền mắt.

Ngày thứ hai, tin tức Liễu tướng quân bị thương truyền ra

ngoài.

Buổi sáng tinh mơ, binh sĩ luyện tập phát hiện không tLiễu

Vân Tường, tìm kiếm khắp nơi, rốt cuộc tìm thấy hắn còn đang hôn
mê ở bờ hồ.

Lúc được đưa trở về, Liễu Vân Tường hai mắt nhắm nghiền,

làn môi thâm tím, vết máu ở phía sau ót cũng khô cạn quấn bện trên
tóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.